Chương 49: (Vô Đề)

Vào giờ phút này, Hàn Điềm Phương bỗng dưng chạy vọt ra thực ra cũng đã qua suy nghĩ kỹ càng.

Đầu tiên, tình hình của nhà họ Hàn đang rất tồi tệ, sợ nhất là tiền quay vòng bị đứt đoạn, việc bị bóc trần những khoản vay ngân hàng dựa trên những hạng mục xây mới không có căn cứ, hiện tại không những bị Cục Thuế và Cục Công Thương điều tra, mà đến cả bên công an kinh tế cũng đang gây phiền phức. Chính những vụ việc này làm cho tất cả các ngân hàng đều đồng loạt ngừng cho bọn họ vay vốn, trong khi đó những bên cung ứng nguyên vật liệu và những bên đối tác nghe được tin đồn cũng đều gấp rút đòi nợ.

Vì phải bù vào những khoản lỗ hồng tiền mặt đó, tập đoàn Hàn Thị không thể không thanh lý giá thấp những mảnh đất và những tài sản cố định khác đang có trong tay. Trong tình huống thế này, vốn dĩ món đồ có thể bán với giá hơn 10 đồng, thì hiện tại bán được nửa giá đó cũng đã xem như là được giá lắm rồi.

Thứ hai, cái hạng mục đổi mới không căn cứ đó cũng không hẳn là không có căn cứ, bởi vì ban đầu ông bà nội cô ta có ý tưởng dựa trên cái di sản gia truyền của Tô gia kia.

Những dự án cho phương pháp dệt vải mới, kỹ thuật thêu mới, hay đơn giản chỉ là phương pháp nhuộm vải mới, cứ giả bộ lên kế hoạch một chút, thì đó chính là những lý do tuyệt vời cho những khoản vay – Hồi sinh và khôi phục lại những kỹ nghệ cổ ngàn năm đã thất truyền, nghe qua đã thấy rất chi là hoành tráng.

Chẳng ai tính ra được việc hồi phục lại những kỹ nghệ thất truyền ngàn năm đó cần tốn bao nhiêu tiền, chỉ cần không quá đáng quá, ở phần nguyên liệu chỉ cần thêm tí động tác tay chân vào đó là có thể vay đến vài trăm đến cả ngàn vạn tệ. Mà chỉ cần có kế hoạch cho những hạng mục mới này, tự nhiên những xưởng sản xuất phụ trợ có liên quan cũng sẽ được xây dựng, cái này mới là tiền to này, cũng chính là chỗ dễ động tay động chân nhất.

Ban đầu bọn họ nghĩ rất đơn giản, chỉ cần tóm được cái quyền thừa kế kia từ tay của Mục Cửu Ca, tiếp theo sẽ làm đơn xin cấp phép công nhận là di sản văn hóa phi vật thể của gia đình, sau đó cô ta sẽ biểu diễn vài kỹ nghệ trên truyền hình, làm cho mọi người tin rằng quả thật là tập đoàn Hàn Thị đang khai thác những hạng mục này.

Trên cơ bản bọn họ đã chuẩn bị mọi việc xong xuôi rồi, dựa trên tỷ suất người xem cô ta biểu diễn trên truyền hình, cô ta sẽ biểu diễn từng kỹ thuật đã thất truyền một lên sóng. Đây cũng chính là những hạng mục mới liên tiếp được khai thác, nói cách khác, bọn họ có thể dựa vào những hạng mục này để tiếp tục vay ngân hàng, sau đó sẽ đem khoản tiền kiếm được từ những khoản vay trước đó trả dần cho ngân hàng.

Chỉ cần là người làm ăn thì đều biết, chỉ dùng tiền của bản thân thì vĩnh viễn chẳng bao giờ kiếm được bộn tiền, chẳng có một công ty tập đoàn nào mà không mắc nợ, chỉ cần không bị cắt đứt nguồn tiền quay vòng, bọn họ với ngân hàng chính là mối quan hệ thắng kép đôi bên cùng có lợi hỗ trợ lẫn nhau.

Đáng tiếc, những kỹ thuật gia truyền mà Mục Cửu Ca dạy cho cô ta xem qua thì rất siêu đẳng, nhưng cân nhắc tỉ mỉ một hồi, thực chất chất lượng chẳng cao tí nào, bọn họ vì không biết rõ được rốt cục cái di sản thừa kế gia truyền kia có những cái gì nên mới bất đắc dĩ đem những kỹ thuật thất truyền còn hạn chế này cộng thêm với một số cái gọi là kỹ thuật công nghệ cao giả mạo là những kỹ thuật cổ xưa, kết hợp với công nghệ kỹ thuật mới nghiên cứu ra một loại vải mới, lại lợi dụng danh tiếng tốt đẹp của tập đoàn Hàn thị một cách khéo léo làm ra một số động thái để chứng minh lợi nhuận khổng lồ mà tập đoàn kiếm được, thêm vào một số bất động sản không quá bắt mắt, cuối cùng mới liên lạc với người bên các ngân hàng thân quen làm vài cái hợp đồng.

1.5 tỷ đồng, nghe con số quả là nhiều, thực ra đối với tập đoàn quy mô lớn như bọn họ vẫn chẳng thấm tháp vào đâu, có khi muốn mua mảnh đất bằng lòng bàn tay cũng chẳng đủ.

Đấy là lúc trước, hiện giờ bởi vì một số khoản đầu tư tương đối mạo hiểm, vòng vốn lưu động của tập đoàn bị đứt đoạn, khoản 1.5 tỷ đồng này biến thành khoản tiền cứu mạng, chỉ cần để cho bọn họ qua nốt năm nay thì…

Đường đường là tiểu thư lá ngọc cảnh vàng như cô ta tại sao phải lên truyền hình lộ mặt như thế, chẳng phải là vì muốn cái hạng mục đầu tư mới kia được tăng thêm khoản vay hay sao, cũng là tăng thêm một phần độ tin tưởng với tập đoàn Hàn thị.

Nhưng sự việc vẫn còn chưa tiến hành đến giai đoạn đó, kế hoạch vốn đã được lên rất hoàn hảo của bọn họ bỗng nhiên liên tiếp gặp phải trở ngại, đầu tiên là Mục Cửu Ca không thỏa mãn với số tiền 200 vạn, lại cứ một mực muốn tham gia cuộc thi thêu tay, tiếp đó là việc có người muốn đối phó với bọn họ, nội bộ tập đoàn thì liên tiếp gặp vấn đề, lúc thì mất mạng, lúc thì điện thoại bị ngắt, lúc thì trình tự máy tính không vận hành được, những việc này còn chưa giải quyết xong thì cú kích lớn hơn đã lại đánh tới.

Cứ như kiểu có người biết tập đoàn Hàn thị năm nay làm ăn khó khăn, thừa dịp này cố tình gây khó dễ với bọn họ vậy.

Cả gia đình nhà họ Hàn ai cũng muốn tìm cho ra người đứng đằng sau tất cả những việc này.

Hàn Điềm Phương đương nhiên cũng không ngoại lê.

Cô ta biết ông bà nội đã nhắm được vài đối tượng tình nghi, song họ suy nghĩ đi suy nghĩ lại cũng không hề nghi ngờ Mục Cửu Ca, cho đến trước buổi tối ngày hôm nay cô ta cũng vậy.

Nhưng … Hiện tại cô ta đã có suy nghĩ khác.

Trước đây không nghi ngờ Mục Cửu Ca, bởi vì cô ta biết rõ Cửu Ca không có cái năng lực này, cứ cho là cô đi khắp nơi tố khổ, đi khắp nơi gửi kiện cũng chỉ là con kiến đi kiện củ khoai.

Hiện tại, có thể ngồi cùng hàng với Tào Phi còn có thể là con kiến ấy nữa không?

Trong suốt buổi đấu giá, Hàn Điềm Phương đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng cô ta có một dự đoán, đó chính là bọn họ vẫn chưa tóm được gót chân asin của Mục Cửu Ca, trước khi kết hôn Mục Cửu Ca chỉ là một con người hết sức bình thường đến mức không thể bình thương hơn, chỉ là một tài xế lái xe buýt quèn.

Song hiện tại Mục Cửu Ca có thể ngồi trên hàng ghế người thân của Tào Phi, có thể ngồi bên cạnh Tào Phi, có thể không mặc lễ phục mà thản nhiên xuất hiện trong một buổi tiệc trọng đại như thế này, 100% là dựa vào người đàn ông bên cạnh cô ta.

Người đàn ông lai mà cô ta đã có duyên gặp một lần ở cầu thang tầng 19 tại chung cư Ngân Hà.

Nếu quả thật người chồng mà Mục Cửu Ca lấy thật sự không phải người thường thì tất cả mọi việc đã rõ ràng.

Hận một nỗi nếu ngay từ ban đầu biết được người đàn ông này…

Hàn Điềm Phường cố gắng áp chế sự đố kỵ ở trong lòng xuống, trên thế gian này khó mua được nhất chính là cái "nếu biết trước", nếu mà cô ta biết trước chân tơ kẽ tóc của người đàn ông này từ trước thì làm gì có chuyện Mục Cửu Ca gả được cho anh ta?

Thế nên bây giờ cô ta chạy ra nói những lời này, nhằm vào năm mục đích.

Thứ nhất, để cho Tạ Ung biết được cô ta không phải cứ không có anh ta thì sẽ không sống nổi.

Thứ hai, tiện thể để cho mấy anh công tử kia có chút ấn tượng, có thể gây chú ý tới Tào Phi là tốt nhất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!