Đầu lưỡi lướt qua, một cảm giác tê tê dại dại kỳ lạ đến mức chỉ muốn đưa tay ra để bắt lấy cứ thế xâm chiếm từ đầu ngón tay xuống thẳng gót chân. Khuôn mặt Cửu Ca bị hâm nóng đến đỏ lựng, trong khi tay còn lại không kiềm chế được run hết cả lên.
Cảm giác này cứ phát triển đến mức bất thường, Cửu Ca duỗi tay còn lại đẩy mặt của Hoa Vô Ý ra, ấy thế mà lại bị Hoa Vô Ý tóm luôn bàn tay còn lại.
Song, anh rốt cuộc đã chịu thả ngón tay của cô ra rồi, nhưng chỉ có cái miệng tha cho thôi, tay thì vẫn tóm lấy cô như cũ.
Hoa Vô Ý không nhìn Cửu Ca, mà anh vẫn đang nhìn tay của cô.
Tay của Cửu Ca sau khi được hóa trang tỉ mỉ đã trở nên hồng hào mềm mại hơn, tuy hình dáng hơi thô xong vẫn có thể xem là mười ngón tay đẹp như búp măng. Nhưng sau khi tẩy bỏ hết lớp trang điểm, khôi phục lại hình dáng ban đầu thì có thể nhìn ra được những nốt chai sần vàng vàng và cưng cứng.
Thêu tay, nghe thì có vẻ đơn giản nhẹ nhàng, nhưng đấy chẳng qua chỉ là cảm giác khi bạn thỉnh thoảng thêu giết thời gian thôi. Chứ thực ra, từ nhỏ tới lớn, mỗi ngày phải rèn luyện ít nhất sáu tiếng đồng hồ không ngừng nghỉ, chỉ dùng hai ngón tay cầm kim lướt qua lướt lại trên tấm vải, tính riêng cái cảm giác nóng hổi do ma sát giữa cây kim với ngón tay cũng đủ để bạn cảm thấy khó chịu rồi, chứ chưa nói đến sự nhức mỏi đau đớn của cơ bắp và ngón tay đem lại.
"Đợi chút nữa để anh đo kích thước ngón tay của em, tiện thể anh cũng quét luôn nhé."
"Hả?"
Hoa Vô Ý nhéo nhéo Cửu Ca, ngẩng đầu nhìn vào mắt cô.
Cửu Ca lại bị giật mình, trong mắt Hoa Vô Ý dường như hiện ra hai chùm pháo hoa, sáng choang, nóng hổi, so với biểu hiện trên khuôn mặt anh thì hoàn toàn khác hẳn.
Cái người này lại muốn làm gì không biết?
Hoa Vô Ý hít sâu một hơi, dường như anh đã quyết định một việc gì đó, thái độ của anh trở nên nghiêm túc khi kéo cô lại gần, sau đó nhanh chóng ôm thắt lưng cô, cúi đầu xuống.
Cửu Ca: "…"
Miệng hai người dán chặt vào nhau rồi.
Cửu Ca thề, cái khoảnh khắc lúc miệng hai người chạm vào nhau, cơ thể Hoa Vô Ý chắc chắn đã run lên.
Cảm giác ngưa ngứa, Cửu Ca có chút buồn cười, nếu không phải hiện tại chân cô hơi mỏi, thì nhất định cô sẽ cảm thấy lý trí của cô so với cái ôm của người đàn ông này mạnh hơn gấp tỷ lần.
Hoa Vô Ý liếm cô một cái, còn mút nhẹ môi cô.
Khóe mắt của Cửu Ca chú ý đến ánh đèn phía xa xa, cố nhịn cảm giác xấu hổ, đẩy nhẹ Hoa Vô Ý ra: "Đừng, đang ở bên ngoài, có người nhìn thấy mất."
"Thế thì chúng mình vào phòng." Giọng Hoa Vô Ý có chút khàn khàn khó khống chế, ánh mắt nhìn Cửu Ca cứ như là dã thú đang trong thời kỳ phát dục, mãi mới tìm được bạn tình, đầy sung sướng, ngu muội, kích động và cũng đầy khát vọng.
Cửu Ca bị anh nhìn đến mức không chịu nổi phải đưa ánh mắt nhìn xuống đất: "Em, tóc em vẫn chưa khô."
"Vào rồi anh sấy khô giúp em." Hoa Vô Ý lại ôm cô chặt thêm một tí.
Cửu Ca cảm nhận được điều gì đó, khuôn mặt bỗng chốc nóng ran như thiêu như đốt.
Hoa Vô Ý đột nhiên dùng sức ôm mạnh cô một cái, cứ như muốn cô nhập luôn vào cơ thể của mình vậy, sau đó cúi đầu há miệng như chuẩn bị cắn vào cổ cô đến nơi rồi, cuối cùng cũng gắng kiềm chế lại, chỉ thở nặng nề bên tai Cửu Ca, rồi nhanh chóng buông cô ra.
Tim Cửu Ca đập thình thịch một cách điên cuồng, cô ngẩng đầu nhìn anh.
Người đàn ông đó đẩy nhẹ cô một cái, cất giọng quyến rũ đến mức không thể tưởng tượng nổi, nhẫn nại nói: "Đi vào nào, nghe lời anh."
Hai chân Cửu Ca mềm nhũn, cô cảm giác được rằng lúc này tốt nhất là phải nhanh chóng rời khỏi Hoa Vô Ý mới là hành động lý trí nhất.
Thế nhưng Hoa Vô Ý lại theo ngay phía sau cô, sau khi vào phòng liền đóng cửa ban công, đồng thời bật điều hòa lên.
Trong lúc này, ấy thế mà Cửu Ca lại có thể mất tập trung nghĩ đến việc căn hộ của Hoa Vô Ý không to lắm, còn dùng cả điều hòa trung tâm, chả hiểu nổi suy nghĩ của anh kiểu gì.
Cửu Ca nhanh chóng ý thức được bản thân phải đi ra phòng khách là an toàn nhất, song cô lại bị Hoa Vô Ý nửa cưỡng ép nửa nhẹ nhàng kéo đến ngồi trên sôpha trong phòng ngủ.
"Ngoan nào, đừng chạy, không thì anh không biết được mình sẽ làm gì em đâu đấy." Người đàn ông quỳ trước mặt Cửu Ca, nói một cách nghiêm túc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!