Mục Cửu Ca là người bình thường, so với việc trong ba ngày tới cô có thể gặp phải nguy hiểm, thì bắt đầu từ ngày thứ hai cái sự thực phải ở chung với Hoa Vô Ý trong ba ngày tới làm cho cô có cảm giác lửa cháy đến đít rồi.
Thi đấu, những nguy hiểm không rõ ràng, cuộc sống hôn nhân sắp tới, mấy việc này cùng tới một lúc, làm cho cô cả đêm không thể nào ngủ ngon được, lại vừa sợ làm phiền đến Hoa Vô Ý nằm bên cạnh, đến lật người cô cũng ngại không dám lật, chỉ dám nằm nghiêng suy nghĩ linh tinh chờ cho trời sáng.
Hoa Vô Ý nằm bên cạnh vẫn luôn im ắng, đêm nay anh cũng không ôm cô ngủ giống như đêm hôm trước, mà lại rất thành thật nằm bên cạnh cách cô khoảng một gang tay.
Cái giường bệnh này cũng không lớn lắm, vì để cho người bệnh là Cửu Ca đây ngủ được ngon giấc, nửa người của Hoa Vô Ý đều nằm bên ngoài giường, nhưng nằm như thế mà anh cũng có thể ngủ rất sâu.
Buổi sáng ngủ dậy, cả đêm chưa ngủ lại phải giữ nguyên một tư thế nằm đến mức cả người cứng nhắc, tinh thần của Mục Cửu Ca vô cùng xấu, ngược lại Hoa Vô Ý lại hiện rõ một vẻ ngủ rất là tốt.
Trịnh Dã lái xe đến đón bọn họ, nói chuyện riêng với Hoa Vô Ý một lúc lâu, Mục Cửu Ca biết ý nên tránh ra chỗ khác.
Trịnh Dã đi làm thủ tục xuất viện, Hoa Vô Ý ở lại cùng với Mục Cửu Ca thu dọn đồ đạc, cuối cùng cũng không đi cửa chính ra khỏi viện.
"Có phóng viên" Hoa Vô Ý giải thích.
"À…" Mục Cửu Ca không ngờ đến cô cũng lúc có thể làm cho phóng viên túc trực chờ suốt một ngày.
"Tí nữa em muốn cùng với anh ngủ ở phòng ngủ chính, hay là ngủ trong thư phòng?" Người đàn ông rất lịch sự hỏi.
"Chỉ có hai ba ngày, em ngủ thư phòng được rồi, nếu không được thì em ngủ ở sofa cũng được." Mục Cửu Ca vội vàng trả lời.
Hoa Vô Ý nghiêng đầu, nhìn cô một cái, cũng không nói gì, đi đến chỗ chiếc xe việt dã, mở cửa xe ra.
Cửu Ca không hiểu ánh mắt vừa rồi của anh là có ý gì, nhưng lại không cảm thấy Hoa Vô Ý đang tức giận, vốn định giải thích vài câu, lại sợ nói nhiều thành ra nói dại, cuối cùng dứt khoát ngậm chặt miệng.
Trịnh Dã lên xe cảm giác không khí trong xe có chút kỳ quái, khuôn mặt đầy vẻ mong chờ xem kịch hay, nháy mắt với Hoa Vô Ý đang ngồi ở ghế lái phụ.
"Lái xe."
Trịnh Dã toét miệng: "Được rồi mà đại ca."
Về đến chung cư Ngân Hà, Mục Cửu Ca đi vào nhà, Trịnh Dã đứng ngoài cửa lại nháy mắt với Hoa Vô Ý.
Hoa Vô Ý mặt không chút biểu cảm.
"Đồ, đồ của em đâu?" Mục Cửu Ca đứng trước tủ quần áo trống huếch trống hoắc, quả thật không thể tin được vào mắt mình.
Nhanh chóng chạy từ phòng ngủ sang phòng thêu, phòng thêu lại càng sạch sẽ, đến chỉ thêu cũng không còn một sợi.
Phòng khách, nhà vệ sinh, ban công, đảo một vòng các phòng, cả căn hộ sạch sẽ đến mức dường như cô chưa từng dọn đến ở vậy.
Đúng vậy, ngoài những đồ dùng của bản thân cô ra, đồ nội thất, đồ điện và những thiết bị liên quan vốn có trong căn hộ đều còn, thế nhưng tất cả những đồ thuộc về bản thân cô đều biến mất.
"Ai làm việc này?" Mục Cửu Ca nắm chặt hai tay lại, cứ cho là nhà họ Hàn vẫn đang tiếp tục tìm kiếm gì đó, cũng không đến nỗi chuyển tất cả những đồ đạc của cô đi chứ? Đến mức nửa cuộn giấy vệ sinh đang dùng dở trong nhà vệ sinh cũng đem đi… Trong đó thì có thể cất giấu bí mật gì.
Còn có RÁC, rác cũng không còn. Tên trộm này không những trộm đồ như đi dọn nhà, lại còn giúp đỡ dọn dẹp rác?
"Khụ." Hoa Vô Ý đi vào phòng khách, ho nhẹ một tiếng, bình tĩnh nói: "Em đi theo anh."
Cửu Ca âm thầm quay đầu lại, dùng ánh mắt hỏi: Có phải anh biết đồ của em ở đâu phải không?
Cửa đối diện mở ra, phòng khách vẫn như thế, gọn gàng, sạch sẽ, trông còn rất mới, dường như lúc nào cũng có thể làm thành căn hộ mẫu đem ra trưng bày được.
Cửu Ca cũng không phải là chưa từng tò mò, một người đàn ông có công việc, lại sống đơn thân, lấy đâu ra thời gian, sức lực để duy trì căn hộ của mình lúc nào cũng sạch sẽ thế này, mức độ sạch sẽ như vậy rất gần phạm vi của căn bệnh cuồng sạch sẽ rồi.
Hoa Vô Ý dẫn Mục Cửu Ca đến trước thư phòng, cầm tay nắm cửa, vặn xuống, mở ra.
Cửa phòng mở ra, Cửu Ca hình như nghi ngờ vào chính mắt của mình, quay đầu nhìn ra phòng khách, không sai mà, đúng là nhà của Hoa Vô Ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!