Chương 8: Thê tử ham tiền

Sau lần hái sâm mà không bị nhi tử làm ầm lê Mĩ khiết Ngọc đành đầu hàng con dâu này. Nói thật bà cũng không phải là một mẹ chồng không nói lý

lẽ, cái cách con bé đối xử với nàng, hết lòng cung kính vâng theo lại

tiết kiệm, khôn khéo đã khiến cho việc làm ăn của gia đình có những ngạc nhiên đáng nói. Tỷ như Lý Thanh luôn luôn đến thỉnh an bà đúng giờ, dù

bà có đối xử nàng thế nào cũng không hề có nửa lời oán trách mà chỉ cười thật tươi nhìn thấy món lợi nhỏ mà nàng nhận được. Thế nhưng lợi mà bà

kiếm được thì thật lớn, như việc nàng cò kè mặc cả với các thương buôn

mà thường cung ứng cho Độc cốc khiến bà để ra một khoản không nhỏ. Nàng

còn kiếm được một mối khà lớn là cung cấp dược liệu cho hoàng cung.

Khiết Phùng nhìn qua y phục bị rách của hắn được nàng vá lại khéo léo

cùng tỷ mỉ, tay xờ những đường chỉ khéo léo hắn có chút ấm áp.

– Chàng thích đến thế sao ? ta là thấy Nô tỳ đem bỏ trong khi y phục còn mới nên vá lại. Nếu chàng thích như thế mai ta bảo Tiểu Mạc đem số y

phục rách của chàng vá lại hết thẩy …. còn y phục mới của chàng…. có thể cho ta đem bán không ? Hai mắt nàng lóe sáng(akiaki : chị tưởng anh là

cái bang hả).

– Không được, việc này mà để nương biết là không ổn. Hắn nhìn mặt tham

tiền của nàng mà thấy có chút buồn cười. Đến bữa trưa hắn lại không tìm

thấy nàng nên hỏi Tiểu Mạc

– Thiếu Phu nhân đâu ?

– Dạ thiếu phu nhân là đang bốc xếp hàng ở ngoài kia. Thiếu phu nhân xin phu nhân không thuê bốc vác mà nàng ấy nói muốn làm công việc đó kiếm

tiền. Nghe Tiểu Mạc nói xong hắn có chút nghiến răng nghiến lợi. Đâu

phải hắn không cho nàng tiền tiêu vặt, nếu không đủ nàng có thể xin thêm hắn, sao lại đi tranh việc với hạ nhân. Sau khi hắn đùng đùng nổi giận

không cho nàng dành việc với hạ nhân nữa thì nàng quả nhiên thật nghe

lời không đi tranh việc với hạ nhân mà chỉ suốt ngày trong phòng ngồi

may vá thứ gì đó

– Nàng đang làm gì vậy ? Hắn tò mò nhìn đóa hoa nhỏ bằng vải nàng làm có chút đẹp mắt.

– Ta là dùng các y phục bỏ đi cùa chàng cắt ra làm những hoa nhỏ này có

thể đem ra chợ bán nha. Vừa có tiền vừa không lãng phí, nàng cũng thật

thông minh phải không.

– Nếu nàng thiếu tiền có thể nói với ta, ta sẽ cho nàng. Chứ đường đường là thiếu phu nhân Độc cốc đi bán những thứ thế kia thật là không ra thể thống.

– Tướng công chàng thật tốt. Nàng cười híp cả mắt lại bộ dáng hạnh phúc. Hắn là cho nàng tiền tiêu vặt cũng rất nhiều vì sao nang luôn không có

đủ tiền luôn thiếu tiền như thế. Lý Thanh rất nhanh được quản lý việc

làm ăn của Độc cốc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!