Chương 3: Khe ôn Tuyền

Khi xác định quanh ôn tuyền này không có người nàng mới thoải mái

thoát y phục ngâm mình để gột rửa hết những mùi son phấn đọng lại trên

người. Vừa ngâm mình nàng vừa ngân nga khúc nhạc mà nàng thích nhất.

Khiết Phùng ngày càng nghi ngờ mình đã đi sai phương hướng. Nơi hắn đến

đơn giản là không có người sinh sống, khi định quay đầu lại từ bỏ truy

tìm dấu vết thì hắn nghe thấy tiếng hát trong trẻo mà ngọt ngào, đi về

phía tiếng hát kia trong vô thức hắn là không cố ý bắt gặp cảnh xuân

phía trước. Ong đầu óc hắn dường như bị hỏng hóc gì đó khiến hắn như là

một kẻ ngớ ngẩn không thể nghĩ gì, cũng không biết làm gì với tình huống này(Akiaki : phi lễ chớ nhìn). Trong khi hắn còn chưa biết phản ứng thế nào thì nghe thấy tiếng nàng hét thật lớn khi phát hiện ra hắn. Hắn

luống cuống mắt vội nhắm tịt lại, lắp bắp giải thích :

- Ta không thấy, à không có thấy , nhưng không phải cố ý . Nhưng cô

nương yên tâm, tại hạ là Thiệu Khiết Phùng sẽ chịu trách nhiệm về việc

hôm nay. Có bắt hắn cưới nàng hắn cũng sẽ đồng ý vì hắn là kẻ rất có

trách nhiệm nha. Trên khuôn mặt nghiêm nghị kia đỏ bừng chạy dài xuống

tới cổ. Thân thể chợt trở nên cứng đờ gượng gạo, dù là đứng từ phía xa

nhưng là kẻ tập võ từ nhỏ nên thị lực thực tốt. Hắn dù không cố ý nhớ

lại việc xấu hổ đó thế thế nhưng những gì vừa thấy vẫn lẫn quẩn trong

đầu.

- Trách nhiệm, vậy hẳn là một khoảng tiền lớn đi, trong sạch và thanh danh của ta ngươi sẽ bồi thường bao nhiêu ? Hai mắt Lý Thanh bỗng sáng

lên. Nếu hắn muốn bồi thường thì nàng sẽ đồng ý nha.(akiaki : đầu hàng , trong đầu nàng ta chỉ có mỗi tiền)

- Trách nhiệm sao có thể quy ra tiền. Lời nói phát ra từ kẽ răng,

hai mắt hắn khẽ híp lại nguy hiểm. Hắn dù gặp nhiều kẻ tham tiền thế

nhưng tham tiền giống nàng thì quả thật là lần đầu.

– Ngươi là không muốn bồi thường đi ? Hắn không phải là không có tiền

chứ, trông như kẻ có tiền thế kia mà keo kiệt.(akiaki : lát nữa anh sẽ

làm chị tròn mắt vì quá nhiều tiền ấy chứ.)

– Cũng không phải vậy. Nhưng tiền sao có thể mua nổi danh dự của người

khác ? Hắn bỗng dưng có một cảm giác tức nghẹn họng trân trối mà nhìn

nàng một cách khinh thường. Thấy rõ ánh mắt của hắn thế nhưng nàng là

nhìn thẳng vào mắt hắn nói ra suy nghĩ của mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!