Hồng Linh xuất hiện khiến cho mọi người không khỏi cảm thấy lạ. Phu nhân của bậc nhất sát thủ Phong Linh Sát lại là tỷ muội với Thanh Thanh của
hắn. Theo như hắn điều tra thì nàng ta và Thanh Thanh hẳn là không có
quan hệ nếu không hắn cũng sẽ không quá ngạc nhiên đến thế khi thấy nàng ta.
– Ta và Thanh Thanh là tỷ muội kết bái. Cũng vì lần kết bái đó mà tuổi thơ của nàng toàn là bị đói đến phải đi trộm thức ăn.
– Không thể, nàng và nàng ta có liên hệ sao ta không biết ? Hắn là đã
tra rõ những người liên quan Thanh Thanh, nàng là có một người nghĩa mẫu bệnh tật phải dùng dược mỗi ngày mà toàn là dược liệu mắc tiền. Nàng
theo cha và nhận ông làm nghĩa phụ năm mười tuổi. Sau đó một năm thì gặp Kinh Mạn rồi được thu nhận vào Thiên Tinh Các. Ngoài ra nàng ta còn một đám đệ muội khất nhi không thân thích nhưng coi nhau như gười một nhà.
– À chúng ta gặp nhau là khi ta đến xem náo nhiệt khi quỷ y kén rể tại
chân núi ngũ quái. Hắn lúc đó hẳn là không để ý đến được đi chỉ lo tham
gia thi làm sao mà để ý được họ gặp nhau.
– Sau đó chúng ta chỉ liên lạc bằng thư. Khi thấy muội ấy không liên lạc nữa ta ghĩ hẳn là muội ấy bị độc phát mà mất mạng rồ nên đến xem có
giúp được gì không ?
– Nàng lúc trước là trúng loại độc gì ? Khiết Phùng bắt lấy tay Hồng
Linh đôi mắt ánh lên hi vọng nếu biết là độc gì có thể dùng thêm để khắc chế độc tố còn lại của Tử Kỳ Độc.
– Ta không rõ nhưng ta nghĩ là Bách Xà Độc. Nàng ta và ta lúc nhỏ đều là những tử nhi được nuôi để chọn ra giáo chủ của Thiên Linh Giáo những kẻ không được chọn sẽ bị đưa đến đảo Linh Xà tự sinh tự diệt. Ta may mắn
được Vũ Đình cứu thoát không bị đưa đến đó.
– Là hòn đảo không có gì khác ngoài rắn Bách Linh xà phải không ? Quý Thanh Dã xen vào, ông là có nghe đến có một nơi như thế.
– Thế không có gì bọn rắn ăn thứ gì ? Quý Dược Dược ngạc nhiên tròn xoe mắt hỏi nàng là rất tò mò nha.
– Rắn lớn ăn rắn bé. Khiết Phùng ở một bên giải thích vì hắn cũng nuôi vài con Bách Linh Xà nên hắn biết.
– Thật độc ác, đem bọn trẻ bỏ trên đảo bọn trẻ ăn thịt rắn trúng độc
chết, lại trở thành con mồi cho lũ rắn. Nhưng vì sao Thanh Thanh không
trúng độc ? Thiệu Mạc Du lo lắng chờ nàng ta đưa ra giải đáp hợp lý, vì
hắn dùng thử máu nàng cho vào độc chất của Bách Linh Xà quả nhiên vẫn
không được.
– Thật ra Thiên Linh Giáo là dạy bọn ta cạnh tranh lẫn nhau vì thế khi
được đưa đến đảo bọn họ vẫn tưởng là một cuộc thi nên sẽ không giúp đỡ
lẫn nhau. Khi thấy trên đảo không có thức ăn đương nhiên bọn chúng sẽ
nghĩ đến ăn thịt rắn sau đó trúng độc và chết. Thế nhưng Tiểu Thanh thì
cũng vì không có sự giúp đỡ đó mà sống sót. Thanh Thanh lúc bé rất vụng
về, nàng ta không biết cách nhóm lửa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!