Tháng này Hạ Úc Thanh làm hai công việc.
Lúc vừa đến, cô đã thử thăm dò xung quanh, mỗi lần chỉ dám đi gần, sợ lạc đường không về được.
Tìm mấy hôm, quen được với khu vực quanh Thanh Mi Uyển, cô mới biết chỗ này rất gần trường đại học, chỉ cách khoảng ba cây số.
Ban đầu cô muốn tìm một việc làm thêm ngắn hạn ở gần trường, nhưng tiệm trà sữa đang mùa ế ẩm, tạm thời không nhận người làm, cửa hàng tiện lợi lại không muốn thuê nhân viên chỉ làm một tháng.
Hạ Úc Thanh thay đổi phương hướng, chuyển sang thăm dò khu dân cư, cuối cùng đã thành công tìm được hai việc.
Một là làm phục vụ cho quán cá nướng, từ mười một rưỡi trưa đến chín giờ tối; một là trông ca đêm cho một quán net, từ mười giờ tối đến bảy rưỡi sáng hôm sau.
Cũng may ông chủ quán cá nướng cũng là người đến từ vùng nông thôn tây nam, nghe nói cô tìm việc làm thêm để đi học liền nhận luôn.
Bên quán net thì hơi trúc trắc một chút, do trên chứng minh thư của cô thể hiện còn hai tháng nữa cô mới đủ mười tám tuổi, cô phải mang luật lao động ra, nói rằng trên mười sáu tuổi sẽ không bị tính là lao động trẻ em, lại hứa hẹn không cần ký hợp đồng, hơn nữa còn tự hạ năm trăm tiền lương, cuối cùng ông chủ cũng đồng ý.
Đương nhiên, quan trọng hơn là vì họ cần người gấp, rất khó tuyển được người làm ca đêm.
Bình thường, Hạ Úc Thanh tan ca đêm, ăn sáng, về ngủ một giấc, rồi đến nhà hàng làm tiếp; trong lúc rảnh rỗi sau giờ cơm trưa, cô sẽ nghỉ ngơi luôn trong quán; hết giờ làm ở nhà hàng lại về nhà, tắm rửa rồi ngủ một giấc, sau đó tiếp tục đi làm ca đêm; tầm hai giờ sáng, gần như không có người mới đến quán, cô có thể gục xuống bàn quầy, thỉnh thoảng mới có người gọi nước pha mì, cũng không có chuyện gì đặc biệt.
Lịch làm như thế này đương nhiên là cực kỳ mệt, nhưng chỉ một tháng mà thôi, cắn môi chịu đựng, sau sẽ tốt lên thôi.
Hơn nữa tuy mệt nhưng cô không thấy khổ, chỉ thấy ngày ngày tràn ngập năng lượng.
Cả quán net và nhà hàng đều bao cơm, thỉnh thoảng nhà hàng chuẩn bị thừa nguyên liệu nấu ăn và đồ điểm tâm, cô còn có thể mang về, tiết kiệm được không ít tiền.
Sắp khai giảng, Hạ Úc Thanh làm đủ một tháng liền xin nghỉ việc, nhà hàng trả 3200, quán net trả 3000, số tiền lấy từ chỗ Châu Tiềm dùng để mua nhu yếu phẩm vẫn còn thừa 500 tệ, tổng cộng là 6700 tệ, là một con số mà trước kia có nằm mơ cô cũng không dám nghĩ đến.
Cô không dám tùy tiện tiêu xài số tiền này, việc đầu tiên là đi mua một chiếc di động tầm một nghìn tệ.
Mùa hè có chương trình ưu đãi, tân sinh viên đến mua điện thoại mà có giấy báo trúng tuyển sẽ được giảm giá mười phần trăm, tiết kiệm được gần một trăm tệ, vừa hay đủ để cô đi làm sim, thậm chí còn có thể nạp được một ít tiền.
Làm sim điện thoại xong, Hạ Úc Thanh dựa theo tờ chú thích đính kèm giấy báo trúng tuyển, đến ngân hàng do nhà trường chỉ định để làm một tấm thẻ ngân hàng, nạp vào năm nghìn.
Mật khẩu của thẻ, là điểm thi đại học của cô viết xuôi một lượt rồi đảo lại một lượt.
Từ ngân hàng đi ra, nắm chặt tấm thẻ mới tinh, đột nhiên cô có cảm giác, tại thành phố rộng lớn này, cuối cùng cũng có một tọa độ nhỏ mang tên "Hạ Úc Thanh".
Trở lại Thanh Mi Uyển, Hạ Úc Thanh lật sổ nhật ký của mình ra, tìm được số điện thoại của Bành Thụ Phương.
"Cô Bành phải không ạ?"
"Tôi đây.
Xin hỏi cô là…"
"Cô Bành, em đây, em Hạ Úc Thanh đây."
"Úc Thanh!", Bành Thụ Phương cực kỳ kích động, "Cô nghe nói người nhà em không cho em đi học đại học, em bỏ trốn, cô hỏi thăm cả người thân ở xa của em lẫn bạn bè em, ai cũng bảo không có tin tức gì của em cả, em chạy đi đâu thế!"
Viền mắt Hạ Úc Thanh nóng lên, cô khịt mũi rồi cười bảo: "Em đến Nam Thành rồi, mấy hôm nữa sẽ đến trường nhập học."
"Em đi thế nào? Xa như vậy, cô nghe nói người nhà em chẳng cho em lấy một đồng…"
Hạ Úc Thanh kể hết mọi chuyện, Bành Thụ Phương nghe xong mà liên tục cảm thán, "Em to gan thật đấy! Cũng cả gần nghìn cây số còn gì! Đáng ra có khó khăn gì thì em phải tìm cô trước chứ, cô không giúp được thì còn các thầy cô khác trong trường…"
"Lúc đấy em chẳng nghĩ được nhiều như vậy… Nếu không chạy trước đi, em lại bị bác cả bắt về, chắc là sẽ không còn cơ hội thứ hai đâu ạ.
Cô Bành, cô yên tâm! Suốt chặng đường đến đây, em toàn gặp được người tốt thôi, những người bên cạnh vị họ Lục tài trợ cho em cũng cực kỳ tốt!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!