Nhận xong cú điện thoại liên quan đến công việc, Lục Tây Lăng không quay về sofa ngay.
Mà tìm việc gì đó để làm, chuyển lực chú ý.
Anh đứng ngoài ban công trầm ngâm giây lát, sau đó đi vào nói với Hạ Úc Thanh rằng mình phải về thư phòng giải quyết một số việc.
Hạ Úc Thanh vội nói: "Chú Lục, chú cứ làm việc của chú đi, không cần để ý đến cháu."
Đây là lời thật lòng, cô chỉ mong lúc này Lục Tây Lăng cứ quẳng cô sang một bên, có thể coi cô thành không khí thì càng tốt.
"Thế cô…"
"Cháu mang sách!"
Lục Tây Lăng gật đầu, lại nói thêm: "Cô nghĩ trước đi, xem tối muốn ăn gì."
Lục Tây Lăng đi vào thư phòng, bật máy tính lên.
Cửa thư phòng không đóng.
Ngồi sau bàn đọc sách, chỉ cần nhích sang một chút là có thể nhìn ra phòng khách.
Hạ Úc Thanh đứng dậy khỏi sofa, đi về phía phòng ăn.
Bóng dáng biến mất trong chốc lát, rồi lại xuất hiện, trên tay còn cầm theo một cái túi vải.
Cô ngồi xuống sofa, lấy một quyển sách từ trong túi, mở ra, đặt trên đùi.
Đọc chưa được nửa phút, hình như cảm thấy tư thế cúi đầu này quá mỏi, cô đưa tay bóp gáy, rồi cầm sách lên, đổi sang ngồi dưới thảm, mở sách trên bàn trà, một tay chống cằm, một tay lật trang sách.
Một lát sau, cô lại xoay người lấy túi đựng bút, rút từ trong ra một chiếc bút dạ màu, vừa đọc vừa đánh dấu.
Cô đọc rất nghiêm túc, một khi đã đắm chìm vào đó thì độ tập trung vô cùng cao, biểu cảm cũng không ngừng thay đổi theo nội dung trong sách, khi thì thư thái, lúc lại nhíu mày.
Mãi đến hơn hai mươi phút sau, chuông báo tin nhắn Wechat làm phiền cô.
Vừa hoàn hồn, cô đã nhìn về phía thư phòng trước tiên.
Lục Tây Lăng nhanh chóng thu tầm mắt lại một cách tự nhiên, nhìn vào màn hình đã mở một lúc lâu, mà mới chỉ xem được ba email.
Trong phòng khách, Hạ Úc Thanh dí điện thoại vào sát tai, giống như đang nghe audio luyện ngữ âm.
Một lát sau, cô chạm vào màn hình, lại đưa lên thu âm tin nhắn thoại: "Mình không sao nữa rồi! Không phải lo! Mình đang ở nhà người thân, chắc là muộn một chút mới về ký túc xá.
Cậu với Ly Ly ăn gì không? Lúc nào về mình mua đồ ăn khuya cho hai cậu."
Không biết bên kia trả lời thế nào, nghe xong, cô lại nói: "Được được, tối gặp lại."
Lục Tây Lăng cầm con chuột máy tính, ngồi im một lát rồi một lần nữa nhìn ra phòng khách, cô đã lại chìm đắm trong những trang sách.
Tập trung đến mức khiến người ta thán phục.
Sắc trời đầu giờ chiều âm u, tiếng gõ bàn phím và bấm chuột vang lên bất quy tắc.
Lục Tây Lăng cũng tập trung làm việc, mỗi lần trả lời xong một email, lại không khống chế được mà liếc mắt nhìn ra bên ngoài một cái.
Lần tiếp theo bị làm phiền, là bởi máy giặt phát ra âm báo đã giặt xong.
Hạ Úc Thanh kẹp bookmark vào giữa cuốn sách, đứng dậy đi vào phòng giặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!