Chương 17: (Vô Đề)

Châu Tiềm gọi điện tới, hỏi Lục Tây Lăng khi nào thì đến công ty.

Hành trình hôm nay không cần đến Châu Tiềm, thế nên Lục Tây Lăng bảo anh ta ở lại công ty chờ chỉ thị, chuẩn bị cho buổi họp chiều.

Lục Tây Lăng nâng cổ tay xem đồng hồ, còn mười lăm phút nữa là đến giờ họp.

Đó không phải là cuộc họp đặc biệt quan trọng, Lục Tây Lăng chỉ cân nhắc một lát, rồi bảo Châu Tiềm gọi phó tổng đến chủ trì thay, sau đó chỉnh sửa lại biên bản cuộc họp và nộp lên là được.

Châu Tiềm lại hỏi: "Vậy còn buổi tiệc rượu tối nay ạ…"

Lục Tây Lăng không kiên nhẫn nữa, lúc này, tinh thần chuyên nghiệp của anh đang bị quấy phá, sự tra tấn vì chuyện bỏ họp để làm việc riêng trước nay chưa từng có đã đủ khiến anh khó chịu rồi, vậy mà Châu Tiềm còn muốn đổ thêm dầu vào lửa.

"Chuyện buổi tối để tối nói sau.", anh bực bội cúp điện thoại.

Hạ Úc Thanh loanh quanh mãi một lúc lâu trong nhà tắm.

Ở quê cổ hủ, kinh nguyệt là chuyện mà hầu hết mọi người đều che giấu, dường như đó là một điều cấm kỵ tuyệt đối.

Đến Nam Thành, ở cùng các bạn một thời gian, phát hiện ra họ đều vô cùng thản nhiên, cô cũng học họ thái độ thoải mái khi đối mặt với chuyện này.

Nhưng tình huống hiện tại thì khác… Còn chuyện gì xấu hổ bằng chuyện đến nhà trưởng bối, trong lúc tắm lại phát hiện ra kỳ s1nh lý tới trước một ngày?

Đặc biệt, vị trưởng bối này lại là người cô cực kỳ tôn trọng và cảm kích.

Hôm nay đúng là một ngày đen đủi của cô.

Phía phòng tắm có tiếng mở cửa.

Lục Tây Lăng ngẩng đầu liếc nhìn, Hạ Úc Thanh xuất hiện ở góc quẹo gần hành lang, trong tay cầm bộ quần áo bẩn của cô.

Lục Tây Lăng chỉ cho cô phòng giặt ở ngay cạnh phòng tắm.

Vốn dĩ Hạ Úc Thanh định hỏi anh có túi nilon to hay không, để cô gói quần áo mang về, "Sợ là một lúc nữa phơi cũng không khô được…"

"Dùng máy sấy."

Hạ Úc Thanh không muốn gây phiền toái cho người khác, ngoài những chuyện đặc thù ra, thì hầu như Lục Tây Lăng sắp xếp thế nào, cô cũng nghe theo thế ấy.

Cô gật đầu, đi đến phòng giặt quần áo.

Đó là một gian phòng không quá lớn, chỉnh thể sơn một màu trắng, bên trong kê máy giặt, máy sấy, và bàn cầu là, còn có một cái tủ quần áo, treo mấy chiếc áo sơ mi trắng trông như mới được là xong còn chưa kịp cất vào tủ.

Đưa mắt nhìn kĩ, mấy chiếc áo cùng kích cỡ, nhưng chất liệu, tông màu, thiết kế cổ áo và cổ tay áo, đều có một chút khác biệt.

Trong không gian ngập tràn một mùi hương mát lạnh, giống với mùi hương cô vẫn hay ngửi thấy trên người Lục Tây Lăng.

Bất chợt cô có cảm giác đường đột như thể mình đang xâm phạm lãnh địa của người khác, liền vội vàng mở máy giặt ra, nhét quần áo vào.

Máy giặt ở trường là loại chạy bằng đồng xu, cấu tạo khác loại máy giặt cửa trước này, nhưng thao tác thì tương đương.

Điều khiến cô bối rối là mấy vấn đề rất nhỏ.

Có điều cô ngại hỏi Lục Tây Lăng, bèn quyết định tự mình mày mò.

Cô rút điện thoại ra khỏi túi quần, lúc đang gõ chữ thì chợt nghe thấy tiếng bước chân ở ngoài cửa.

Lục Tây Lăng đi tới, liếc mắt vào bên trong rồi hỏi: "Biết dùng không?"

"Có một số chỗ không biết ạ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!