Bước đến trước mặt đội trưởng kỵ binh, Mục Trọng Hạ, người phải đội khăn quàng cổ vì ngồi trên lưng cự ma tượng, đã cởi mũ và khăn quàng cổ. Khi đối phương nhìn thấy bộ dạng của cậu thì sửng sốt. Với mái tóc đen và đôi mắt đen, nét mặt và vóc dáng trông không hề giống người Dimata. Mục Trọng Hạ chào hỏi trước, và đó là kiểu chào của người Eden. Đội trưởng kỵ binh đầy nghi ngờ, nhưng cũng xuống ngựa và chào kiểu Eden. Ở lục địa Rodrigue, nghi thức và ngôn ngữ Eden rất phổ biến.
Mục Trọng Hạ nói bằng tiếng Eden chuẩn: "Xin chào, tôi là Samer, một người Eden sống ở Yahan. Lần này chúng tôi đến thành phố Naj để tổ chức một triển lãm sản phẩm Yahan đặc biệt. Chúng tôi đang tìm kiếm cơ hội kinh doanh ở đại lục Venice. Anh cũng đã thấy đội xe của chúng tôi chứa đầy các sản phẩm đặc biệt Yahan đấy, và rất nhiều thứ trong số đó là những sản phẩm đặc biệt mới được phát triển của chúng tôi, là những sản phẩm mới nhất chưa từng xuất hiện ở lục địa Rodrigue. Nếu không tin, anh có thể đến xem cùng tôi."
Đội trưởng kỵ binh liếc nhìn đoàn xe dài chứa đầy rương hoặc phủ đầy da thú, vẻ mặt nghiêm túc nói: " Zifeng, đội trưởng Đội kỵ binh thành Yolu. Đại lục Venice chúng tôi không buôn bán gì với Yahan."
Mục Trọng Hạ vẫn cười, có câu duỗi tay không đánh mặt người cười mà. Cậu nói tiếp: "Trước đây không làm, không có nghĩa là sau này cũng sẽ không làm. Hơn nữa, nếu có mối làm ăn tới tận nhà thì làm gì có gì quan trọng hơn ma tệ chứ?" Cậu có vẻ thản nhiên nhìn kỵ binh phía sau, sau đó lại nhìn vị đội trưởng đang cầm trường đao thuật pháp này, vẫn tươi cười, "Đội trưởng Xifeng, nếu anh đồng ý dẫn tôi đến gặp thành chủ, tôi có thể sửa vũ khí thuật pháp cho anh với giá ưu đãi chỉ còn một nửa."
Xifeng vốn thờ ơ, nghe vậy lập tức thay đổi sắc mặt, nhìn chằm chằm Mục Trọng Hạ. Mục Trọng Hạ lại cúi đầu giới thiệu kiểu Eden: "Tại hạ bất tài, nhưng tình cờ lại là thợ cơ khí."
Xifeng lập tức tránh sang một bên để lễ của Mục Trọng Hạ, mặt đỏ bừng: "Cậu, cậu là thợ cơ khí?!!"
Mục Trọng Hạ: "Mặc dù trình độ không cao, nhưng nếu cần thiết, tôi vẫn có thể sửa trường đao thuật pháp của anh."
Xifeng th* d*c. Trường đao thuật pháp của anh ta là loại cấp thấp. Trên thanh đao chỉ có 4 vòng tròn thuật pháp. Toàn bộ lục địa Rodrigue, ngoại trừ Eden, đều thiếu thợ cơ khí và pháp sư. Thành Yolu chỉ là một thị trấn nhỏ ở khu Zhaikuo của đại lục Venice, dân số chỉ vài trăm nghìn người. Sẽ không có pháp sư hay thợ cơ khí nào dừng lại ở một thành trấn nhỏ như vậy cả!
Eden là nơi có nhiều pháp sư và thợ cơ khí nhất. Người Dimata không có năng khiếu về thuật pháp, cũng không có cách nào học cơ khí – nhưng Mục Trọng Hạ cảm thấy họ cũng không có năng khiếu về lĩnh vực này. Người Dirott, người Senna và người Tomank của Vương quốc Hinchis cũng có thợ cơ khí và pháp sư, nhưng số lượng rất ít so với Eden. Và nếu họ muốn học những kiến thức đích thực về cơ khí và thuật pháp thì họ phải tìm cách vào Eden. Nói một cách thẳng thắn, họ phải đến Eden để du học. Tuy nhiên, hàng năm có rất ít nơi cho phép người đến từ ba quốc gia này vào Eden học tập, cho nên pháp sư và thợ cơ khí của ba quốc gia này chắc chắn rất hiếm.
Ngay cả ở Eden, các pháp sư và thợ cơ khí cũng còn được coi như báu vật, chứ đừng nói đến ở các quốc gia khác. Hầu hết các thợ cơ khí và pháp sư từ ba quốc gia ở Venice đến học ở Eden cũng đều ở lại Eden. Môi trường ở Eden rất tốt, đãi ngộ và địa vị của các pháp sư và thợ cơ khí chắc chắn tốt hơn khi họ về nước nhiều. Địa vị của họ có thể cao hơn, nhưng đãi ngộ mà Eden có thể dành cho họ là điều mà đất nước họ không thể làm được.
Mục Tu trước đó không có ý kiến gì, nhưng sau khi Mục Trọng Hạ tới đây đã suy nghĩ kỹ càng, cảm thấy đây cũng là một phương thức để Eden khống chế các quốc gia khác. Sự độc quyền về pháp sư và thợ cơ khí cũng là một hình thức ngăn cản sự phát triển của các quốc gia khác.
Tất nhiên, vẫn sẽ có những thợ cơ khí và pháp sư muốn quay lại làm việc ở quê hương, nhưng họ sẽ không bao giờ xuất hiện ở một thành trấn nhỏ như thành Yolu. Trường đao thuật pháp của Xifeng được mua với giá cao ở thành phố Naj. Anh ta cũng cực kỳ cẩn thận khi sử dụng nó, nếu bị hỏng, anh ta sẽ phải đến thành phố Naj để tìm thợ sửa chữa, như thế rất tốn kém, mà chưa chắc đã có thể đặt lịch hẹn được. Các thợ cơ khí ở Thành phố Naj không dễ đặt lịch hẹn như vậy.
Bây giờ, người này nói mình là thợ cơ khí, sau khi quá kinh ngạc, phản ứng đầu tiên của Xifeng là: "Không thể nào! Sao Yahan có thể có thợ cơ khí được!" Điều quan trọng nhất là, làm sao một thợ cơ khí lại có thể đi đến Yahan!
Mục Trọng Hạ vẫn cười hiền lành, nói: "Nếu tôi nói dối anh về thân phận thợ cơ khí của mình, chẳng phải tôi sẽ sớm bị lộ tẩy sao? Nếu tôi đã dám nói ra điều này, có nghĩa là tôi không sợ bị vạch trần. Tôi đến Yahan để tìm vật liệu cơ khí, được người Dimata cứu và ở lại Yahan để dưỡng thương. Mặc dù mùa tuyết ở Yahan rất lạnh, nhưng tôi đã yêu vẻ đẹp của Yahan và quyết định ở lại nơi ấy.
Đương nhiên, cũng vì không có tên trong hiệp hội cơ khí ở Eden, nên tôi có thể chạy khắp nơi."
Hơi thở của Xifeng trở nên nặng nề hơn. Nếu không đăng ký với hiệp hội cơ khí, thì có nghĩa là không đủ trình độ hoặc không muốn đăng ký. Một khả năng khác là đối phương đã xúc phạm những người có quyền lực trong hiệp hội – không phải cậu ta nói mình bị thương nặng sao? Có khi đã bị ám sát cũng nên. Nếu không, tại sao một thợ cơ khí lại đến Yahan để tìm vật liệu? Cho dù có đi thì chắc chắn sẽ không đơn độc khi đến Yahan, nên câu chuyện bên trong chắc chắn không đơn giản!
Lúc này, Xifeng đã tin đối phương là thợ cơ khí. Vì như đối phương đã nói, loại lời nói dối này rất dễ bị vạch trần."
Vô số ý nghĩ liên tục lướt qua trong đầu Xifeng, còn cả một màn âm mưu, anh ta cúi đầu thật sâu rồi nói: "Xifeng rất vinh dự được gặp Samer đại sư ở đây. Giờ tôi sẽ dẫn cậu đi gặp thành chủ, nhưng…"
Mục Trọng Hạ lập tức nói: "Tôi hiểu rồi. Trong trường hợp này, tôi sẽ bảo con trai mình cùng tôi đi gặp thành chủ, được không?"
Xifeng ngơ ngác: "Con trai cậu?"
Mục Trọng Hạ: "Con trai nuôi."
Xifeng hiểu, và xác nhận đối phương thực sự muốn ở lại Yahan. Lúc này, Xifeng bỗng thấy ghen tị. Tại sao đại lục Venice lại không có những vật liệu mà thợ cơ khí cần?
Những người Dimata phía sau không thể nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Mục Trọng Hạ và Xifeng. Tuy nhiên, họ đều thấy người đàn ông Dirott vốn không mấy thiện cảm với họ đã thay đổi thái độ hoàn toàn sau khi nói vài lời với Mục Trọng Hạ, thậm chí còn chủ động chào hỏi.
Mục Trọng Hạ mỉm cười bước lại nói với Tesir: "Em sẽ đưa Abiwo đi gặp thành chủ."
Tesir: "Không!"
Mục Trọng Hạ kéo Tesir sang một bên và thì thầm: "Em đã nói với mình là một thợ cơ khí tên là Samer, và thái độ của họ lập tức thay đổi. Chắc chắn thành Yolu không có thợ cơ khí nào cả, họ sẽ rất lịch sự với em. Nhưng họ vẫn sẽ sợ hung danh của người Dimata. Nếu em đến nói chuyện với thành chủ thành Yolu, và với tư cách là một thợ cơ khí, chúng ta chắc chắn có thể vào được nơi này. Nếu anh vẫn chưa yên tâm, em sẽ đưa cả Muzai đi nữa.
Nhưng em đã nói mình ở lại Yahan vì bị trọng thương trong khi tìm kiếm vật liệu quý hiếm và được anh cứu. Có thể những người ở đây sẽ biết về chuyến thăm của anh đến Quận Ailin. Nếu họ đoán được thân phận của em thì em sợ là mình sẽ gặp rắc rối nếu chuyện này truyền về Ailin. Anh dặn đám người Terra nhé, ở đây anh sẽ tên là Artai, và không phải con trai của thủ lĩnh bộ lạc thứ ba, mà chỉ là một chiến binh bình thường."
Tesir biết Mục Trọng Hạ đã nhuộm tóc đen trên đường đi để che giấu thân phận, và hắn không phản đối điều này. Trong thâm tâm, hắn cũng lo sẽ có người từ Eden đến Yahan để tìm Mục Trọng Hạ.
Mục Trọng Hạ nắm chặt tay Tesir: "Anh nên biết, em muốn tránh xa Eden đến mức nào. "
Tesir hít một hơi thật sâu và nói: "Nếu em không ra ngoài trong vòng hai tiếng, anh sẽ dẫn cự ma tượng lao vào."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!