Chương 39: (Vô Đề)

Tesir còn chưa chờ chiến mã dừng hẳng lại đã nhảy xuống rồi lao vào lều. Trong lều, Amunda thấy a phụ đột nhiên trở về, sửng sốt một chút rồi lao tới: "A phụ!" Sau đó, Amunda từ trước đến nay vẫn như ông cụ non chợt ôm chân cha mình, sợ hãi khóc oà.

Tesir một tay bế Amunda lao tới giường. Đập vào mắt hắn là khuôn mặt đỏ bừng cùng đôi môi bong tróc vì sốt cao của najia. Đầu óc Tesir trống rỗng. Chậm rãi đặt Amunda xuống, Tesir quỳ xuống bên cạnh Mục Trọng Hạ, cơ thể run rẩy. Hắn giơ tay, nhẹ nhàng chạm vào mặt Mục Trọng Hạ. Mục Trọng Hạ đang chống chọi với bông tuyết, ánh mắt đờ đẫn nhìn sang.

"Tesir…" Mục Trọng Hạ cố gắng chớp mắt: "Em sốt tới mức gặp ảo giác rồi sao…"

"Trọng Hạ…" Giọng Tesir khàn đi như sắp bật khóc.

Chậm rãi ôm cả Mục Trọng Hạ cùng chăn bông vào lòng, Tesir vùi mặt vào cần cổ nóng bỏng của Mục Trọng Hạ, giọng nói khàn khàn: "Trọng Hạ, anh đã về rồi…"

"Tesir… không phải là ảo giác, phải không…"

Tesir lắc đầu: "Không, anh đã quay lại, anh đã quay lại rồi…"

"Gào!"

Một con mèo lớn bên ngoài xông vào, Gu"an cùng Abiwo cũng lao vào trong lều. Abiwo tái mặt: "Mục a phụ!"

Mục Trọng Hạ yếu ớt, khẽ gọi: "Abiwo…"

"Mục a phụ…" Abiwo lao tới bên giường. Khi nhìn thấy rõ bộ dạng Mục a phụ, dù bị thương cũng không khóc mà giờ, nước mắt Abiwo cũng rơi xuống. Cậu bé hoảng sợ và lo lắng, đôi chân mềm nhũn, quỳ xuống bên cạnh cha mình. Trong lều có tận bốn máy sưởi, nhưng Abiwo cảm thấy lều của cha mình thậm chí còn lạnh hơn bên ngoài.

"Gào—— ! "

Muzai đẩy Amunda đang khóc ra, muốn dụi cái đầu to của mình vào Mục Trọng Hạ. Tesir không ngẩng đầu lên, nói: "Mọi người, ra ngoài đi."

Gu"an: "A huynh…"

"Ra ngoài hết đi!"

Đôi mắt ngấn lệ, Gu"an kéo mạnh Muzai ra ngoài. Abiwo cắn môi, một tay bế Amunda đang khóc lên, tay còn lại giúp y mạc kéo Muzai ra ngoài. Cánh cửa lều đã đóng lại, Tesir ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hoe. Hắn run rẩy chạm vào khuôn mặt nóng bỏng của Mục Trọng Hạ, khẩn cầu nói: "Trọng Hạ, xin em hãy kiên trì. Anh xin lỗi, vì đã về quá muộn…" Hít một hơi thật sâu, Tesir khó khăn nói: "Đợi đến mùa ấm, anh sẽ đưa em trở lại Eden…" Nói xong những lời này, trái tim Tesir như bị dao cứa, "Anh xin lỗi… lẽ ra anh không nên đưa em đến Yahan. Em hãy cố chờ đến mùa ấm, anh sẽ đưa em về. Trọng Hạ, cố lên…"

Ngoài cửa, những giọt nước mắt của Gu"an, Abiwo và Amunda lập tức ngưng tụ thành hạt băng. Bên ngoài lều còn có rất nhiều người, tất cả đều buồn bã.

Mục Trọng Hạ thở hổn hển, đầu yếu ớt tựa vào ngực Tesir, xuyên qua chiếc áo khoác da dày, cậu vẫn có thể nghe thấy nhịp tim đập nhanh của hắn.

"Tesir…"

Mắt Tesir đỏ hoe: "Anh ở đây. Anh hứa với em, anh sẽ đưa em trở lại Eden… Trọng Hạ, cố lên, cố lên…" Xin em hãy cố lên.

"Tesir… em có chuyện muốn nói với anh…"

"Em đang sốt, khi nào hết sốt rồi nói cho anh. Anh sẽ không đi đâu nữa, anh sẽ ở lại với em." Tesir sợ nghe thấy Mục Trọng Hạ nói những lời khiến trái tim hắn tan nát. Hắn cầu nguyện Thần Tuyết đừng tàn nhẫn như thế, đừng cướp đi najia yêu quý của hắn.

Mục Trọng Hạ cố gắng lắc đầu: "Anh mau, lại gần đây…"

Tesir ôm cả Mục Trọng Hạ và chăn trong tay rồi ngồi xếp bằng, áp tai vào gần cậu. Hơi thở nóng hổi thoát ra từ miệng đối phương gần như đốt cháy hắn.

Đôi môi khô khốc vì sốt cao của Mục Trọng Hạ thì thầm vào tai Tesir. Thân thể Tesir dần dần cứng đờ, trong đôi mắt xanh lục dần hiện lên vẻ kinh ngạc. Sau khi Mục Trọng Hạ nói xong, Tesir kinh ngạc nhìn chằm chằm najia của mình. Mục Trọng Hạ: "Rất… có thể… Em không chắc, nhưng… trong mắt em đầy những bông tuyết đủ màu sắc…"

Tesir căng thẳng: "Trọng Hạ! Anh phải làm sao đây!"

Mục Trọng Hạ muốn khóc: "Em cũng, không biết…"

Tesir nhìn quanh, vẻ mặt hoảng sợ hoàn toàn khác với vẻ bình tĩnh thường ngày. Hắn đặt Mục Trọng Hạ lại trên giường, sờ lên vầng trán nóng bừng của Mục Trọng Hạ, nói: "Bây giờ em nhất định phải ăn gì đó ngon. Anh mang về rất nhiều chiến lợi phẩm, trong đó có thảo dược quý của Yahan, anh sẽ đi lấy!"

Mục Trọng Hạ yếu ớt gật đầu .

Tesir xoa mạnh lên mặt rồi chạy ra khỏi lều.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!