Chương 37: (Vô Đề)

Thú hoang lần lượt bị đẩy lùi, cũng lại lần lượt quay trở lại. Một trận chiến khốc liệt khác vừa kết thúc, Abiwo băng bó vết thương sâu tận xương trên lưng cho Tesir. Muzai cũng bị thương, trên người nó có rất nhiều vết thương. Tesir cho nó một lọ thuốc uống, còn dùng thuốc bôi ngoài da. Tulason và Khanbana cũng phải chịu nhiều vết thương lớn nhỏ. Đầu mùa tuyết hàng năm là lúc các đợt tấn công của dã thú diễn ra ác liệt nhất, đồng thời cũng là lúc các chiến binh Dimata chịu tổn thất nặng nề nhất.

Bộ lạc thứ ba có vũ khí thuật pháp, dù số lượng không nhiều nhưng tác dụng lại vô cùng rõ rệt. Ít nhất, khi đối mặt với những dã thú to lớn như voi rừng, họ còn có khả năng chiến đấu trực diện thay vì dựa vào chiến thuật biển người để loại bỏ đối thủ. Nhưng bị thương vẫn là điều không thể tránh khỏi. Đối với chiến binh Dimata, thương tích là chuyện bình thường.

Tesir bị thương nhưng không uống thuốc mà chỉ dùng thuốc cầm máu. Trong tay hắn có rất nhiều thuốc, nhưng hắn chỉ đưa cho những chiến sĩ bị thương nặng hơn.

Chiếc nồi kim loại trong lều đang nấu canh thịt thú hoang. Thú hoang lại bị đẩy lùi. Theo kinh nghiệm trong quá khứ, mọi người có thể nghỉ ngơi thoải mái trong vòng mười ngày. Chỉ cần họ kiên trì cho đến khi số lượng dã thú giảm đi đáng kể thì cũng là lúc họ có thể quay trở lại. Sau khi giết dã thú, bộ lạc có thể nghỉ ngơi ít nhất ba tháng.

Tấm mành lều đột nhiên bị xốc lên, Tulason và Khanbana vẫn đang bị thương với vẻ mặt vui vẻ sải bước đi vào, những bông tuyết phía sau bị thổi bay vào trong lều theo bước chân họ.

"Tesir! Suwanbi dẫn theo thị vệ của thủ lĩnh tới, nói là najia của anh đã gửi cho anh một thứ!"

Tesir lập tức đứng dậy sải bước ra ngoài, Abiwo cũng kinh hỉ đi theo. Muzai bị nhiều vết thương nên nằm trên mặt đất, lười cử động. Tesir rời lều không bao xa thì thấy Suwanbi và nhóm của anh ta đang được đám đông vây quanh. Đằng sau Suwanbi đang đeo kính râm và một cặp song đao thuật pháp trên thắt lưng, tám thị vệ cũng đeo kính râm đang xách hai chiếc rương, và một người khác cũng đang cầm một chiếc hộp.

Tesir và Abiwo nhìn thoáng qua đã nhận ra hai chiếc rương kia chính là rương thuật pháp do najia (Mục a phụ) mang đến từ Eden! Tesir và Abiwo cũng nhìn thứ rất dài trên tay Suwanbi, vừa nhìn cũng biết là vũ khí thuật pháp.

Không lập tức hỏi Suwanbi, Tesir đưa Suwanbi trở lại lều của Ưng Vương của mình. Suwanbi và chín thị vệ đi theo vào lều, Tulason và Khanbana cũng theo sau.

Tấm mành được hạ xuống, Suwanbi tháo kính râm và ném cây thương thuật pháp trong tay về phía Tesir. Tesir giơ tay phải lên, dùng một tay nắm chặt lấy nó. Suwanbi mang vẻ mặt ghen tị, nói: "Tesir, trường thương thuật pháp mà Mục đại sư làm cho anh. Còn những thứ này là vật tư do Mục đại sư gửi tới, bao gồm vũ khí thuật pháp, vũ khí bình thường, kính râm cùng kính viễn vọng."

Suwanbi nói xong, hai thị vệ đã mở mật mã của rương thuật pháp. Suwanbi: "Các cậu cứ đi nghỉ ngơi đi, để tôi nói."

Chín người hành lễ với Tesir rồi rời đi .

Tulason nóng lòng mở hai rương thuật pháp ra, khi nhìn thấy trong rương chứa đầy vũ khí, ánh mắt anh ta sáng bừng: "Nhiều vậy!"

Khanbana mở chiếc rương bình thường ra, khi nghe thấy tiếng anh ta hô lên, Muzai đang nằm im không muốn cử động liền hưng phấn chạy tới. Abiwo nhanh tay ôm cái đầu to của Muzai lại. Trong chiếc rương bình thường đó có một bình đồ hộp, năm bình đồ hộp dành riêng cho Muzai, còn cả rau khô, xúc xích và pho mát.

Tulason lấy ra một cặp kính râm đeo vào trước rồi nói: "Tesir, Suwanbi nói đây là kính râm để bảo vệ mắt trong mùa tuyết."

Khanbana vừa nghe vậy, liền lập tức nhặt một đôi và học cách đeo nó lên. Rương thuật pháp kia chứa vũ khí thuật pháp, bao gồm trường đao, song đao, rìu, chuỳ, đoản đao, và một hộp nhỏ bằng lòng bàn tay. Còn rương chứa vũ khí thông thường cũng chủ yếu gồm đao, rìu và dao găm mà các chiến binh Dimata quen sử dụng. Nhưng những vũ khí thông thường này và vũ khí do chính người Dimata rèn ra cũng có sự khác biệt rõ ràng, chỉ nhìn bề ngoài có thể thấy chúng được chế tạo rất tốt.

Tesir cúi xuống cầm chiếc hộp nhỏ bằng lòng bàn tay lên định mở khoá ra, nhưng thứ này không có khóa. Sau khi hắn mở ra, cảnh tượng bên trong khiến nhiều người kinh ngạc, trong đó có cả Suwanbi, hóa ra đó cũng là hộp thuật pháp! Tesir chắc chắn đây không phải hộp thuật pháp của thủ lĩnh, mà Mục Trọng Hạ cũng không có hộp thuật pháp nhỏ như vậy, vậy thì nó đến từ đâu? Trong hộp chứa đầy các lọ thuốc.

Muzai không thể chờ đợi được nữa, tách ra khỏi Abiwo và lao tới chỗ hộp đồ hộp. Tesir lấy một bình của Muzai ra đưa cho con trai mình. Abiwo gọi: "Muzai, lại đây! Tôi sẽ mở nó cho cậu!"

"Gào!"

Nhìn chiếc hộp thuật pháp nho nhỏ kia, Tesir cảm thấy trong lòng nóng bừng. Đây là của hồi môn của najia của hắn, và najia của hắn đang chờ hắn an toàn trở về.

Lúc này, Suwanbi mới nói thêm: "Tesir, sau khi anh rời đi, Mục đại sư đã tìm đến thủ lĩnh, nói muốn chế tạo càng nhiều vũ khí thuật pháp và vũ khí bình thường…"

Mục Trọng Hạ không muốn ở lại trong lều, bị động chờ đợi Tesir, Abiwo và Muzai trở lại. Cậu đã đến gặp thủ lĩnh Mushka và nói, chỉ cần bộ lạc có thể cung cấp cho mình những vật liệu thuật pháp cần thiết, cậu sẽ chế tạo càng nhiều vũ khí thuật pháp chất lượng tốt cho bộ lạc. Cũng có thể hướng dẫn người trong bộ lạc chế tạo một số vũ khí thông thường. Vũ khí do chính người Dimata chế tạo rất thô sơ và nhanh bị hao mòn. Mushka vừa nghe đã lập tức đồng ý.

Bộ lạc thứ ba có rất nhiều tài nguyên khoáng thạch được cất giữ và đang chờ trao đổi vật tư với Eden vào mùa ấm năm sau. Sau khi Mục Trọng Hạ nhìn thấy hàng núi nguyên liệu thô thuật pháp, cậu phấn khích đến mức lập tức bảo Mushka cho mình 30 chiến binh mạnh mẽ.

Mục Trọng Hạ đã dạy những người này cách thực hiện thao tác nấu chảy cơ bản nhất, sau đó tự mình thực hiện thao tác hai lần. Tính nguyên thủy của người Dimata phần lớn bắt nguồn từ việc họ không có kênh để tiếp thu kiến thức và nền văn minh, cũng như không có chữ viết để truyền lại. Mục Trọng Hạ dạy bọn họ lý thuyết, lại thực hành hai lần, tuyển chọn 30 người nhanh nhẹn bắt đầu, dù sao cũng không quá khó khăn.

Họ sẽ thực hiện quá trình tinh chế sơ cấp, và Mục Trọng Hạ sẽ thực hiện quá trình tinh chế cấp hai và cấp ba.

Khi Mục Trọng Hạ sửa chữa những đồ dùng và vũ khí đó, cậu đã kết hợp nhuần nhuyễn kiến thức lý thuyết mà Mục Tu để lại cùng với thực hành. Cậu cũng không quan trọng vũ khí cấp cao hơn, bởi đối với chiến binh Dimata mà nói, vũ khí sơ cấp và cấp thấp đều có thể phát huy sức mạnh của vũ khí cấp cao khi vào tay họ. Vũ khí nóng thuật pháp thì cần phải sử dụng đạn, đối với Mục Trọng Hạ thì điều này không thực tế, cho nên cậu không xem xét loại vũ khí này.

Người Dimata dễ mắc các bệnh về mắt, đó là vì mắt họ bị ảnh hưởng bởi ánh sáng của tuyết trong mùa tuyết kéo dài. Mục Trọng Hạ đã làm kính râm bằng lưu phách và khoáng chất. Đối với cậu, kính râm cũng là thứ cần thiết. Còn trên chiến trường, kính viễn vọng càng là thứ không thể thiếu. Đối với người có kiến thức cơ học như Mục Trọng Hạ, làm một chiếc kính viễn vọng có thấu kính lõm và lồi chỉ là chuyện nhỏ. Mục Trọng Hạ làm 20 chiếc kính viễn vọng để Suwanbi gửi ra tiền tuyến, cũng đủ cho quân trinh sát của bộ lạc thứ ba.

Mục Trọng Hạ đã suy nghĩ rất nhiều về trường thương thuật pháp của Tesir. Lúc còn đi học, Mục Tu đã chế tạo rất nhiều vật phẩm thuật pháp trung cấp, còn học chế tạo vật phẩm cao cấp, có thể nói sau khi tốt nghiệp, ít nhất cậu ta cũng phải trở thành thợ cơ khí Trung giai, còn gọi là tam diễm. Trang phục của thợ cơ khí thống nhất là áo choàng đen, số ngọn lửa trên áo choàng đen tượng trưng cho cấp bậc của họ. Cấp độ tối đa là thất diễm – cũng chính là Miện giai.

Cấp bậc của thợ cơ khí và pháp sư là như nhau, nhưng sự phân chia cấp độ của pháp sư dựa trên màu sắc của áo choàng thuật pháp.

Những người ở lãnh địa thủ lĩnh không biết trường thương mà Mục Trọng Hạ chế tạo là ở cấp độ nào, họ chỉ hâm mộ và vui mừng về sức mạnh của nó. Suwanbi đi một mình đến tiền tuyến, và bắt kịp đội đã lên đường trước đó để vận chuyển vũ khí và vật tư nên mới đi cùng nhau. Cùng lúc đó, họ gặp được nhóm người đang trở về bộ tộc. Cái chết của các tộc nhân khiến họ đau buồn, nhưng đây là cuộc sống bình thường của người Dimata.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!