Chương 36: (Vô Đề)

Vừa thấy Tesir, Kemea cũng khen ngợi hắn vài câu, dường như những mâu thuẫn trước đây giữa Tesir, Misha và Kemulo hoàn toàn không tồn tại, thái độ của gã vô cùng thân thiện, lời nói còn mang vài phần thân thiết như thể vẫn có quan hệ thông như với Tesir như trước kia. Khen ngợi xong, Kemia liền vào thẳng vấn đề, bộ lạc thứ hai muốn mượn nỏ thuật pháp từ bộ lạc thứ ba, nỏ nặng hay nỏ nhẹ gì cũng được.

Tesir cũng nói thẳng với Kemea là Ellamai và Heldin của bộ lạc thứ nhất cũng đã đến mượn nỏ, nhưng hắn không cho mượn, vì bộ lạc thứ ba phải đảm bảo an toàn cho các chiến binh của bộ lạc mình trước tiên, hơn nữa chính họ cũng không có nhiều nỏ. Bộ lạc thứ ba đã bán cho bộ lạc thứ nhất hai thanh trường đao, một đôi song đao và hai con dao găm với giá rất thấp là 200 viên đá thuật pháp màu vàng. Hai bên đã thoả thuận xong.

Kemea đen mặt, sao, bộ lạc thứ ba các người không biết nể nang ai như vậy sao? Nhưng gã còn sốc hơn trước số lượng vũ khí thuật pháp của bộ lạc thứ ba. Tesir thờ ơ nói: "Không thể cho mượn nỏ, hơn nữa chúng tôi cũng không còn nhiều trường đao nữa. Nếu các anh muốn, vậy thì một thanh trường đao thuật pháp cấp thấp, hai thanh đoản đao thuật pháp cấp thấp, hai con dao găm thuật pháp cấp thấp, giá giao dịch là 80 viên đá thuật pháp màu vàng.

Vũ khí thuật pháp của bộ lạc thứ ba đều là của hồi môn do najia của tôi từ Eden mang đến. Đó là sự đền bù cho việc em ấy sẵn lòng đến Yahan cùng tôi. Tôi làm vậy cũng đã là trợ giúp cho các bộ lạc Yahan, najia của tôi không có nghĩa vụ phải giúp đỡ bộ lạc khác, anh cũng nên hiểu là cái giá mà tôi đưa ra đã thấp như thế nào."

Kemea tin đây chính là của hồi môn của najia Tesir, bởi mọi người đều biết, dù Tesir có mạnh đến đâu thì cũng không thể khiến Eden trao đổi vũ khí thuật pháp với họ, lại còn vũ khí nóng thuật pháp, số lượng nhiều như thế thì càng không! Nhưng chính vì đây là của hồi môn của najia Tesir nên Kemea mới vô cùng ghen tị. Tại sao chuyện tốt như vậy lại rơi xuống đầu Tesir, rơi xuống đầu bộ lạc thứ ba!

Nếu Tesir không "cho" thì Kemea cũng chẳng thể cướp được. Họ e sợ pháo ngắn thuật pháp và nỏ thuật pháp của bộ lạc thứ ba. Cuối cùng, Kemea đã chấp nhận điều kiện của Tesir, đó là đổi 80 viên đá thuật pháp màu vàng lấy 5 món vũ khí thuật pháp cấp thấp. Kemea có mang đá theo người đã đưa đủ 80 viên cho Tesir ngay tại chỗ, đồng thời lấy những vũ khí thuật pháp mà Tesir trao đổi với họ đi luôn.

Khi Tesir rời đi, Mục Trọng Hạ dặn hắn mang tất cả vũ khí thuật pháp còn lại ở nhà đi. Khi ra tiền tuyến, Tesir giữ cho mình một thanh trường đao và hai con dao găm, còn lại đều cho mượn. Sau khi tiễn người của bộ lạc thứ nhất và thứ hai, Tesir đã đưa trường đao của mình cho Tulason và hai con dao găm cho Khanbana. Nếu Mục Trọng Hạ không sửa chữa nhiều vũ khí thuật pháp và tự mình chế tạo ra nhiều vũ khí thuật pháp cấp thấp hơn thì hôm nay, Tesir đã không thể trao đổi nhiều thứ với bộ lạc thứ nhất và thứ hai như vậy.

Tulason và Khanbana đều không hiểu, Tesir nói: "Trọng Hạ là thợ cơ khí. Bộ lạc sẽ ngày càng có nhiều vũ khí thuật pháp, chuyện này không thể giấu các bộ lạc khác được. Chúng ta cũng sẽ không thể giữ bí mật về thân phận thợ cơ khí của Trọng Hạ mãi."

Tulason và Khanbana đã hiểu. Nếu lần này Tesir keo kiệt thì khi bộ lạc thứ nhất và thứ hai phát hiện thân phận của Mục Trọng Hạ, cả bốn bộ lạc còn lại của Yahan chắc chắn sẽ có thái độ thù địch với bộ lạc thứ ba.

Tesir: "Hai người tới bộ lạc thứ tư và thứ năm đi, hãy nói với họ là bộ lạc thứ ba vẫn có thể miễn cưỡng đưa đoản đao, dao găm và búa thuật pháp."

Tulason và Khanbana: "Chúng tôi đi ngay!"

Ngựa chiến rất nhanh, tối đa hai ngày là họ có thể quay lại. Vũ khí thuật pháp của lãnh địa thủ lĩnh tập trung ở Hùng Ưng Vệ, bởi Hùng Ưng Vệ là lực lượng chính trong trận chiến. Tesir đã lấy 4 đoản đao, 6 dao găm và 2 chiếc búa từ chỗ các ưng vệ, lần lượt đưa cho Tulason và Khanbana, đồng thời cũng dặn họ đổi bao nhiêu viên đá thuật pháp màu vàng. Tulason cùng Khanbana lên ngựa và nhanh chóng rời đi.

Bộ lạc thứ tư và thứ năm không dám đến gặp Tesir, nhưng Tesir lại chủ động đến chỗ họ, họ sẽ rất biết ơn.

Abiwo lo lắng hỏi: "A phụ, nếu họ biết Mục a phụ là thợ cơ khí, liệu họ có làm hại Mục a phụ không?" Abiwo rất lo lắng về bộ lạc thứ nhất và thứ hai.

Tesir: "Khi đối mặt với dã thú, người Dimata cần đoàn kết lại. Nhưng bộ lạc thứ ba phải mạnh mẽ hơn và trở thành bộ lạc đứng đầu Yahan, như vậy thì chúng ta mới có thể bảo vệ Mục a phụ của con."

Abiwo gật đầu thật mạnh: "Con sẽ trở thành một dũng sĩ!"

Rạng sáng hôm sau, Tesir nhìn đợt chiến sĩ thương vong đầu tiên quay trở lại trong màn tuyết dày. Mỗi một lần chiến đấu với thú dữ trong mùa tuyết, linh hồn của hàng nghìn người đàn ông Dimata lại quay về trong vòng tay của Thần Tuyết. Những chiến binh còn lại hát những bài hát cổ xưa để đưa linh hồn tộc nhân của họ trở về. Tuyết rơi dày đặc che khuất tầm nhìn, nhưng cũng không ngăn được đám dã thú tham lam nhìn chằm chằm Yahan.

Tesir lên ngựa và thổi tù và xuất phát. Các chiến sĩ của bộ lạc thứ ba lại lao ra chiến trường, trách nhiệm của họ là bảo vệ lãnh thổ của bộ lạc thứ ba và bảo vệ tộc nhân, người thân cùng người yêu của họ.

Trong gió tuyết, một đội đến từ nhóm hộ vệ của thủ lĩnh vừa xuất phát đang cưỡi ngựa chiến hướng về tiền tuyến của bộ lạc thứ ba. Bộ lạc thứ ba đang tập trung trong phòng luyện kim duy nhất trên cánh đồng, bên trong đang bốc khói. Phòng luyện kim ban đầu quá thô sơ nên đã bị phá bỏ, tất cả nguyên liệu sẵn có đều được chuyển đến phòng luyện kim này. Những người đàn ông c** tr*n đang đổ kim loại lỏng vào khuôn và bắt đầu tinh luyện tạp chất.

Trời còn chưa sáng, Mục Trọng Hạ đã tỉnh. Kể từ khi Tesir, Abiwo và Muzai ra tiền tuyến, Mục Trọng Hạ đã gọi Amunda đến ở cùng mình. Amunda còn đang ngủ, Mục Trọng Hạ nhẹ nhàng sờ trán Amunda, không sốt. Cậu nhẹ nhàng mặc thêm quần áo, nhẹ nhàng rửa mặt rồi làm bữa sáng.

Mục Trọng Hạ nghe Gu"an nói, đến mùa tuyết, trẻ con trong bộ lạc rất dễ bị sốt. Một khi đã sốt thì sẽ rất nguy hiểm. Amunda mới 5 tuổi và vẫn đang ở độ tuổi yếu ớt. Ngày nào Mục Trọng Hạ cũng kiểm tra trán Amunda, phòng trường hợp cậu bé bị sốt. Mùa tuyết năm nay, chỗ Gu"an và Baire đã tốt hơn nhiều vì có máy sưởi và máy sưởi tay.

Ăn sáng xong, Mục Trọng Hạ quấn mình như một quả bóng, đeo kính râm rồi cầm hộp dụng cụ đi ra khỏi lều. Cửa lều vừa mở, gió tuyết lập tức ập vào, Mục Trọng Hạ vội vàng đi ra ngoài rồi đóng chặt cửa lại. Amunda đang ngủ say, lại có máy sưởi nên không bị gió lạnh đánh thức. Bên ngoài lều, rõ ràng là có ai đó vừa mới dọn sạch tuyết. Khi những người lính phụ trách canh gác bộ lạc thấy Mục Trọng Hạ bước ra, họ đều tháo kính râm và hành lễ. Mục Trọng Hạ cũng đáp lễ.

Một người lính chạy tới và cầm lấy hộp dụng cụ nặng nề từ tay Mục Trọng Hạ, sau đó hộ tống cậu suốt chặng đường đến lều thủ lĩnh.

Lúc này, trong lều thủ lĩnh, Mushka và Zhela cũng đã dậy. Máy sưởi trong lều khiến mùa đông này, Mushka và Zhela thoải mái hẳn. Đối với người Dimata đã quen chống chọi với cái lạnh, một chiếc lò sưởi và một ngọn lửa là đủ để họ thoải mái trải qua cả mùa tuyết.

Khi Mục Trọng Hạ đến lều thủ lĩnh, thị vệ canh giữ bên ngoài đã mở cửa ngay khi cậu đến gần. Nhìn thấy Mục Trọng Hạ, Mushka nói: "Con hẳn nên nghỉ ngơi nhiều một chút."

Mục Trọng Hạ tháo kính râm xuống, nói thẳng: "Không có Tesir thì con không ngủ được. Kim loại nấu chảy đã được chuyển tới chưa?"

Mushka: "Đã chuyển tới từ tối qua rồi."

Mushka mở rương thuật pháp, bên trong chứa đầy kim loại nấu chảy với nhiều màu sắc khác nhau. Sau khi thấy, Mục Trọng Hạ nói: "Nó đã tinh khiết hơn so với trước đây, có thể giúp con tiết kiệm rất nhiều thời gian, giờ bắt đầu luôn thôi."

Mushka không thuyết phục Mục Trọng Hạ về nghỉ ngơi nữa, mà là phái người gọi người tới.

Mục Trọng Hạ ngồi xuống một chỗ cố định, mở hộp dụng cụ thuật pháp – cũng có không gian mở rộng – và lấy những dụng cụ mà cậu sẽ sử dụng ra. Những người được chọn để học chế tạo vũ khí với Mục Trọng Hạ từ khi Tesir xuất chinh đã đến. Tổng cộng có 20 người, bao gồm cả Terra đã bị mất một chân và không thể chiến đấu được nữa, còn cả những dũng sĩ đã "nghỉ hưu" của Hùng Ưng Vệ. Việc này cũng là do Mục Trọng Hạ chủ động đề xuất. Họ mất đôi chân nhưng vẫn còn đôi tay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!