Thời tiết càng ngày càng lạnh, tuyết càng ngày càng dày đặc, các tộc nhân không còn ra ngoài đánh cá nữa, Dimata cũng chính thức bước vào mùa tuyết. Toàn bộ lãnh địa thủ lĩnh không còn nhìn thấy những chiếc lều xanh nữa, mọi thứ đều biến thành màu trắng. Sáng sớm, Tesir đã đi ra ngoài. Đêm hôm trước hắn cũng không quấy Mục Trọng Hạ, cho nên hắn dậy không lâu, Mục Trọng Hạ cũng tỉnh giấc. Ngay sau đó, Abiwo và Amunda cùng Muzai đến. Kỳ đ*ng d*c của Muzai đã qua, nhưng dạo này nó hơi lười biếng.
Trời ngày càng lạnh hơn, lông trên người Muzai cũng trở nên dày hơn. Mục Trọng Hạ ngồi ở cửa lều, chải lông cho Muzai nhiều lần bằng chiếc lược do cậu làm riêng cho nó. Muzai thoải mái đến nỗi không ngừng gừ gừ.
Sau khi chải lông cho Muzai, Mục Trọng Hạ rửa tay và bắt đầu làm bữa sáng. Bột yến mạch với bánh cá, củ cải khô lạnh, trứng hấp, bánh mì và pho mát.
Khi Tesir mang một thân gió tuyết về, mùi thơm tràn ngập căn lều và bữa sáng đã bày sẵn trên bàn. Tesir cởi áo khoác và ngồi xuống bàn ăn. Khi hắn cầm nĩa, Abiwo và Amunda cũng lập tức cầm nĩa lên. Muzai há to miệng, Mục Trọng Hạ ném bánh cá chiên không muối vào miệng nó.
Cả bữa sáng không ai nói gì, nhưng bầu không khí lại vô cùng ấm áp. Ăn xong, Tesir lại ra ngoài, có vẻ rất bận rộn. Abiwo và Amunda dọn mấy bộ đồ ăn và xách một xô nước nóng ra rửa. Lúc này dòng sông đã đóng băng.
Trong lều có hai máy sưởi đang chạy, rất ấm. Nhưng mỗi lần vén rèm lều lên, Mục Trọng Hạ đều có thể cảm nhận rõ từng cơn gió lạnh. Lúc này vẫn là đầu mùa tuyết mà bên ngoài đã phủ đầy tuyết trắng. Mục Trọng Hạ hà hơi lau cửa sổ lưu phách, nhìn băng tuyết bên ngoài, trong lòng lo lắng.
[Hôm nay bộ lạc có chuyện gì vậy?] Không nhìn tuyết nữa, Mục Trọng Hạ nhìn đám người náo nhiệt bên ngoài. Hôm nay bộ lạc cực kỳ náo nhiệt, đáng ra thời tiết như vậy thì mọi người sẽ cố gắng không ra ngoài nhiều nhất có thể mới đúng.
Có lẽ là trong bộ lạc có hoạt động gì đó.
Nghĩ đến đây, Mục Trọng Hạ rời khỏi cửa sổ. Hôm nay cậu sẽ làm mấy thanh đoản đao thuật pháp.
Đến trưa, Tesir quay lại, tay cầm một chiếc túi da thú. Abiwo và Amunda đã đi đâu đó chơi rồi, không có ở đây, chỉ có Muzai cùng Mục Trọng Hạ. Ngay khi Tesir bước vào, hắn mở túi da thú và lấy một chiếc áo choàng lông màu vàng ra. Mục Trọng Hạ chưa bao giờ nhìn thấy bộ lông có màu này.
Tesir thả túi da thú xuống, đi tới trước mặt Mục Trọng Hạ và nói: "Trọng Hạ, mặc cái này vào."
Mục Trọng Hạ khó hiểu nhận lấy: "Làm gì vậy anh? Phải ra ngoài à?"
Tesir: "Hôm nay bộ lạc có nghi thức."
Hóa ra thực sự có hoạt động. Mục Trọng Hạ không chút nghi ngờ nhận lấy, hỏi: "Khi nào bắt đầu?"
"Sắp rồi."
Vừa nghe tin sắp bắt đầu, Mục Trọng Hạ nhanh chóng rửa tay, thay quần áo ở nhà, mặc bộ vest đẹp đẽ mang từ Eden đến, sau đó khoác áo choàng vào. Chiếc áo choàng dài, che kín mắt cá chân cậu, còn có mũ. Tesir rất hài lòng với tác dụng của bộ lông sư tử hoang này. Hắn cũng lấy quần áo mới trong rương ra thay. Mục Trọng Hạ nhìn thoáng qua cũng có thể biết chiếc áo da màu đen không tay mà Tesir đang mặc là áo mới.
Mục Trọng Hạ: "Anh làm chiếc áo ngắn này khi nào vậy?"
Tesir: "Tối qua, Gu"an làm cho ta."
Mục Trọng Hạ cúi đầu nhìn: "Thế cái này của em thì sao?"
"Đại phù thuỷ làm."
Mục Trọng Hạ sửng sốt, bộ đồ của cậu vậy mà lại là do chính tay đại phù thủy làm! Cậu chạm chạm vào nó: "Đẹp quá. Chờ khi gặp đại phù thủy, em muốn cảm ơn bà ấy."
"Đi nào."
"À! Được."
Tesir đội mũ và khăn quàng cổ cho Mục Trọng Hạ, rồi nắm tay cậu rời khỏi lều, Muzai cũng đi theo. Mọi người tập trung tại quảng trường trước lều của thủ lĩnh. Một đống lửa được đốt trên tế đàn, khu vực xung quanh cũng được trang trí đặc biệt. Tesir cùng Mục Trọng Hạ xuất hiện, mọi người nhìn thấy Mục Trọng Hạ đều chào hỏi cậu, khiến Mục Trọng Hạ rất ngượng, may mà còn có một chiếc khăn quàng cổ che nửa khuôn mặt.
Mục Trọng Hạ khẽ gật đầu đáp lại, cũng bị phân tâm đến mức không nhận ra có điều gì đó không ổn cho đến khi được Tesir đưa lên tế đàn! Còn chưa kịp hỏi thì đám đông đột nhiên reo hò, mọi người đều hô tên Tesir.
Đại phù thuỷ mặc trang phục lộng lẫy, cầm quyền trượng bước ra khỏi lều cùng thủ lĩnh Mushka. Vẻ mặt bà trịnh trọng, khiến Mục Trọng Hạ không khỏi căng thẳng. Đại phù thủy bước đến tế đàn, rồi được hai cô gái trẻ đỡ lên. Đại phù thủy bước tới chỗ Tesir và Mục Trọng Hạ, Tesir cúi đầu. Mục Trọng Hạ bị đối phương nhéo tay, cũng vội vàng cúi đầu.
Quyền trượng trong tay đại phù thủy lần lượt chạm vào Tesir và Mục Trọng Hạ, và đám đông lại reo hò. Sau đó, đại phù thuỷ chậm rãi đi vòng qua hai người, vừa đi vừa nói tiếng Dimata cổ xưa. Mục Trọng Hạ không hiểu đó là gì.
Đại phù thủy đi vòng quanh hai người ba lần, cuối cùng lại dừng lại trước mặt họ, cầm quyền trượng gõ nhẹ vào trán họ. Sau đó, đám đông một lần nữa reo hò vang dội, rồi quay quanh hai người họ, hát một bài ca cổ xưa của Yahan. Bọn họ chúc phúc cho vị dũng sĩ đã đưa chim tuyết nhung về cho bộ lạc. Lúc này mà Mục Trọng Hạ vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đúng là đồ ngốc.
Mục Trọng Hạ thừa nhận là mình rất cảm động. Cậu không ngờ Tesir lại mang đến cho mình một bất ngờ lớn như vậy. Cái lạnh của mùa tuyết bị xua tan bởi sự nhiệt tình xung quanh. Đôi mắt Mục Trọng Hạ ươn ướt, cậu chợt nhận ra, hình như mình đã chờ đợi buổi lễ này rất lâu rồi.
Được sự chúc phúc của Thần Tuyết, Tesir chính thức "kết hôn" với najia của mình. "Đám cưới" của hai người cũng được sự chúc phúc của toàn thể tộc nhân trong lãnh địa thủ lĩnh. Họ lần lượt đốt các đống lửa nướng con mồi. Vào mùa tuyết, bộ lạc thứ ba đã tổ chức tiệc cưới cho cặp đôi mới cưới bằng bữa tiệc thịt nướng đơn giản. Mục Trọng Hạ cởi mũ và khăn quàng cổ, mỉm cười nói với mọi người là mình hài lòng với đám cưới ra sao và thích Tesir đến nhường nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!