Có hàng trăm vật phẩm thuật pháp được mang đến, trong đó có nhiều vũ khí thuật pháp. Tuy nhiên, phần lớn đều chỉ là dao găm, ngoài ra còn có trường đao, song đao, chuỳ, rìu, nhưng không có thứ nào là vũ khí nóng thuật pháp cả. Nguyên liệu của vật phẩm thuật pháp chỉ có thể dùng công cụ thuật pháp để xử lý. Vì vậy, đối với người Dimata, họ chỉ có thể đặt những vật phẩm thuật pháp vào góc rồi để phủ bụi mà thôi.
Mushka vốn định đưa tất cả vật phẩm thuật pháp bị hỏng miễn phí cho Mục Trọng Hạ. Khanbana và Suwanbi đến đưa đồ, và cũng truyền lệnh của thủ lĩnh cho Tả Hữu Tượng Vương. Mặc dù họ không biết Mục Trọng Hạ muốn làm gì với nhiều vật phẩm thuật pháp bị hỏng như vậy. Mục Trọng Hạ nhận lòng tốt của Mushka. Nếu cậu có thể sửa chữa những vật phẩm thuật pháp phế thải này, sau đó đối phương có thể lấy về nếu trả một ít tiền sửa chữa. Bây giờ cậu đã là thành viên của bộ lạc thứ ba, nếu bộ lạc thứ ba tốt thì Tesir tốt, nếu Tesir tốt thì cậu sẽ càng tốt hơn.
Mục Trọng Hạ bảo hắn cứ đặt vật phẩm thuật pháp do Tulason mang tới ngoài trước, đợi họ làm xong món thịt khô rồi xử lý. Tulason lắm miệng hỏi: "Thịt khô là gì?"
Mục Trọng Hạ giải thích đơn giản : "Chỉ cần ướp muối rồi đem nướng. Như vậy có thể bảo quản được lâu, mùi vị cũng ngon hơn. Khi ăn không cần thêm muối, có thể hấp, hầm hoặc xào."
Mắt Tulason hơi sáng lên: "Tesir, anh dạy tôi với được không."
Tesir: "Đi rửa tay và đến giúp đi."
Tulason lập tức đi rửa tay.
Thịt khô rắc rối hơn và mất nhiều thời gian hơn xúc xích. Nhưng mùa tuyết ở Yahan kéo dài chín tháng, có rắc rối chút cũng không sao. Thịt muối của người Dimata không có vị như giăm bông, mà nếu có vị như giăm bông thì Mục Trọng Hạ vẫn sẽ thích. Trong của hồi môn của cậu có muối, ba rương mà Công tước Frieden đưa cũng có muối, hơn nữa Tesir cũng sẽ được phân, cho nên nhà bọn họ cũng không thiếu muối, nếu không Mục Trọng Hạ đã chẳng không làm thịt khô xa hoa như vậy.
Nhưng cậu cũng lên kế hoạch tìm cách đổi thêm muối từ các thương nhân Eden trong mùa ấm năm sau. Cậu không biết ở Yahan có nơi nào sản xuất muối không, nếu không có thì cậu chỉ có thể tìm mọi cách để có được nhiều muối hơn với giá thấp nhất.
Mục Trọng Hạ không chỉ làm thịt khô mà còn làm tất cả gà lôi và vịt rừng mà Tesir có thành thịt khô luôn. Dù sao Tesir cũng sẽ đi săn, sau này vẫn sẽ được phân, nên những thứ đó có thể cất vào rương lạnh thuật pháp. Khi mùa tuyết đến, thực phẩm có thể được bảo quản dễ dàng, có thể tạm thời tắt tác dụng làm lạnh của rương lạnh và dùng để đựng những thứ khác.
Có thêm thanh niên khoẻ mạnh Tulason hỗ trợ, Mục Trọng Hạ đã ướp một lọ gốm đựng thịt, còn sử dụng lọ gốm lớn nhất trong tay Tesir. Tulason nghĩ làm thịt khô rất dễ nên đã nhờ Tesir dạy cho mình mà chẳng suy nghĩ. Kết quả là sau khi tham gia toàn bộ quá trình sản xuất từ đầu đến cuối, hắn đã không nhắc đến chuyện đó nữa. Vấn đề không phải là có nhiều muối hay không mà là quá nhiều gia vị, đường và thậm chí cả rượu! Hắn cũng có rất nhiều đồ dự trữ cho mùa đông, nhưng chắc chắn không xa xỉ bằng gia đình Tesir.
Mục Trọng Hạ cũng nhìn thấy vẻ khó xử của Tulason, liền nói: "Tulason, sau khi thịt khô nhà tôi xong, tôi sẽ cho anh một ít để thử. Anh có thể lấy một ít gia vị về làm xúc xích. Abiwo biết làm chúng. Cái đó dễ thôi. Chờ Gu"an dùng xong máy làm xúc xích thì anh có thể mượn về."
Tulason: "Không cần đâu."
Tesir: "Nhà chúng tôi không dùng máy làm xúc xích nữa, hoặc cậu có thể dùng đá thuật pháp để đổi." Không để Tulason từ chối, Tesir đã lấy một số gia vị làm xúc xích đưa cho Tulason và nói: "Chi tiết cụ thể cứ hỏi Abiwo. Một gói này có thể làm được bốn chậu thịt băm."
Sau khi nghe nói cái gói cỡ lòng bàn tay này có thể làm được bốn chậu thịt băm, Tulason không từ chối nữa. Hắn mỉm cười và nói: "Cảm ơn nhé."
Tesir: "Coi như cảm ơn cậu đã giúp tối nay."
Tesir nói vậy, Tulason không còn xấu hổ nữa. Hắn nhận gia vị và rời đi. Tesir nói với Abiwo: "Con đi theo hướng dẫn chút."
Abiwo rời đi.
Thịt hộp cho Muzai đã rã đông, ngày mai Tesir sẽ đi săn. Nhân lúc hắn ở nhà, Mục Trọng Hạ không muốn trì hoãn việc đến ngày mai. Ngày mai cậu còn phải làm nạng cho Terra. Mục Trọng Hạ bảo Tesir lấy cái nồi lớn nhất trong nhà ra và chuyển cái bàn ra ngoài. Tesir cắt thịt, Mục Trọng Hạ đóng chai cùng với Abiwo và Amunda từ chỗ Gu"an về. Mỗi chai tinh thạch không chỉ chứa những miếng thịt mà còn có ba loại gia vị mà Muzai có thể dùng. Vì được làm cho Muzai nên không có muối hay gia vị nặng.
Tất nhiên, mấy người họ lại khiến những người xung quanh chú ý. Có vài người đánh bạo hỏi Tesir đang làm gì. Tesir nói đang làm đồ hộp cho Muzai. Các tộc nhân lại một lần nữa cảm khái, najia của Tesir quả thực là quá giàu. Nhìn là biết những chiếc chai tinh thạch đó không phải của Tesir. Thấy chưa, ma thú đồng hành của người ta còn được ăn đồ hộp kia kìa. Nhưng cũng có một số người nhận thức được vấn đề sâu sắc hơn, liền đi tới hỏi: "Tesir, chai tinh thạch có thể dùng làm đồ hộp sao?"
Tesir: "Anh có thể xem."
Đối phương đứng sang một bên. Mục Trọng Hạ nói xen vào: "Nếu anh làm để ăn thì nên thêm muối và trộn đều thịt trước khi đóng chai."
Người kia gật đầu.
Ngày càng có nhiều người đến xem Tesir và najia của hắn dùng chai làm đồ hộp. Có người hỏi: "Tesir, có nhất định phải dùng chai tinh thạch không?"
Tesir: "Cần loại có thể đậy kín. Đồ hộp tự làm không dễ bảo quản."
Tesir vừa nói lời này, mọi người đều không có hứng thú xem nữa. Họ muốn thịt có thể bảo quản được lâu. Điều mà người Yahan mong muốn cho mùa đông là bảo quản thực phẩm lâu dài, tiếp theo mới là hương vị và kết cấu. Lại còn phải sử dụng chai kín thì quá rắc rối. Mục Trọng Hạ cũng không nói mình có thể làm được chai tinh thạch. Bộ lạc nhiều người như thế thì cậu làm tới bao giờ cho xong. Điều quan trọng nhất là thịt hộp tự làm rất khó bảo quản và không thể tiệt trùng hoàn toàn.
Vốn đây chỉ là đồ ăn vặt cho Muzai, 22 chai này tối đa đủ cho nó ăn trong hai tháng.
Trời đã muộn, Mục Trọng Hạ bảo Abiwo và Amunda đi ngủ. Muzai nhất định phải xem đám đồ hộp của mình rồi mới chịu rời đi. Phải chưng 22 chai và trong lúc đó phải vặn chặt nắp. Sau đó để nguội và để hai ngày mới ăn được. Đồ hộp đã làm xong, dù chưa ăn được nhưng Muzai vẫn rất hài lòng. Nó ngủ trong lều của Abiwo. Cuối cùng Tesir cũng có thể nghỉ ngơi sau một ngày bận rộn.
Tesir cũng biết đêm qua có hơi quá đáng. Hắn đi tắm, và không "bắt nạt" najia của mình nữa, chỉ ôm najia ngủ một giấc thật ngon. Hôm sau, khi Mục Trọng Hạ tỉnh dậy thì Tesir đã đưa Muzai đi rồi.
Abiwo và Amunda vẫn ở trước cửa lều của cậu như thường lệ, vừa thuộc da vừa chờ cậu dậy. Sáng nay, Mục Trọng Hạ dậy sớm vì tối qua không bị quấy. Sau khi ăn sáng cùng Abiwo và Amunda, cậu nói: "Lát nữa các con có thể qua giúp y mạc làm xúc xích. Trưa quay lại ăn trưa nhé. Hôm nay ta sẽ làm nạng cho Terra, làm một mình là được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!