Giống như một lễ hội, các thành viên trong đội hộ tống của thủ lĩnh, đứng đầu là Suwanbi, lần lượt mang hoặc vác vũ khí thuật pháp ra khỏi lều của thủ lĩnh. Vì phía trước lều của thủ lĩnh có một không gian rộng rãi nên sẽ thử luôn ở đây. Tesir lại quay lại lều. Hắn chưa bao giờ sử dụng những vũ khí này và cần Mục Trọng Hạ hướng dẫn ngay ở hiện trường. Dù sao chúng cũng là vũ khí và nếu xử lý không đúng cách thì sẽ gây ra thương vong không đáng có.
Mục Trọng Hạ không từ chối, sau khi trang bị đầy đủ vũ khí, cậu theo Tesir ra ngoài.
Lại gặp najia người Eden của Tesir, các thành viên của bộ lạc thứ ba lần lượt bày tỏ lòng kính trọng với cậu, ngay cả Mushka và đại phù thuỷ cũng khẽ cúi chào để bày tỏ lòng biết ơn. Mục Trọng Hạ cũng đáp lễ từng người. Thực ra, Tesir cũng rất muốn biết uy lực của những vũ khí thuật pháp này, hắn vác chiếc nỏ nặng lên trước tiên. Nỏ nặng thực sự rất nặng, nhưng đối với Tesir, nó cũng chỉ là một vật nặng cần cả hai tay mới nhấc lên được thôi.
Mục Trọng Hạ điều chỉnh tư thế của Tesir và giải thích cho hắn cách nạp đạn và cách bắn, sau khi Tesir tỏ vẻ đã hiểu, cậu liền bước sang một bên. Sau khi nhận được tin tức, Gu"an, Abiwo và Amunda đều đi ra. Abiwo không cho Muzai ra ngoài vì lo sẽ làm nó sợ hãi.
Tesir: "Mọi người, lùi lại."
Mọi người nhanh chóng lùi lại, Tesir cầm chắc nỏ nặng bằng cả hai tay, dùng vai làm điểm tựa và ấn viên đá thuật pháp màu trắng để bắn. Chỉ một tiếng "bùm", đạn đã được b*n r* từ chiếc nỏ nặng với ánh sáng đỏ lấp lánh, thân mình Tesir lùi lại vài bước. Trên mặt đất xa hơn tầm bắn của nỏ nhẹ, những mảnh vỡ của tảng đá nứt ra dưới ánh sáng đỏ rực, để lại một cái lỗ lớn hơn cái lỗ do nỏ nhẹ gây ra. Không những vậy, cái hố đó còn có dấu hiệu bị lửa thiêu rụi.
Toàn bộ hiện trường im lặng, thật… tuyệt vời!
Tesir đặt chiếc nỏ nặng xuống, độ giật thực sự rất mạnh!
Mục Trọng Hạ đi tới, nhỏ giọng nói: "Các đòn tấn công của vũ khí thuật pháp thường đi kèm với hiệu ứng đốt cháy của lửa hoặc lửa băng. Đặc biệt là vũ khí nóng sẽ càng có tác dụng đốt cháy của ngọn lửa. Nếu sử dụng trong rừng sẽ rất dễ gây ra hoả hoạn." Cậu hạ giọng nói: "Nhưng có thể hủy bỏ hiệu ứng này bằng cách thay đổi thuật pháp trận."
Tesir im lặng gật đầu, tỏ ý đã hiểu. Hắn đặt chiếc nỏ nặng sang một bên và nhặt khẩu đại bác cùng khiên lên. Mục Trọng Hạ lại điều chỉnh tư thế, bảo đảm tấm khiên hoàn toàn bảo vệ nơi yếu hại cho hắn, lại tự mình nạp đạn vào pháo, sau đó nói cho Tesir biết viên đá thuật pháp nào dùng để đẩy đạn pháo, viên đá thuật pháp nào dùng để bắn, viên đá thuật pháp nào là lập tức né tránh xạ kích. Những người khác thấy thế đều lùi về sau mấy bước.
Tesir bình tĩnh hít một hơi thật sâu, ánh mắt sắc bén đẩy đạn pháo ra và bắn.
"Bùm!"
Trong lều, Muzai đứng phắt dậy, tiếng ma thú gào thét trong bộ lạc thứ ba lần lượt vang lên. Những người đàn ông trong bộ lạc mặt đỏ bừng, hơi thở nặng nề, như thể cuối cùng họ cũng gặp được người mình yêu, hơn nữa lại còn tr*n tr**! Ngay cả hơi thở của Tesir cũng trở nên nặng nề hơn nhiều. Pháo ngắn không nặng bằng nỏ nặng, tầm bắn không xa, nhưng uy lực gấp mấy lần nỏ nặng! Trước mặt Tesir là một cái hố sâu hình vòng cung, cũng bị đốt cháy.
Tesir hoàn toàn chắc chắn rằng chỉ một phát bắn như vậy cũng có thể thổi bay chân của một con cự ma tượng!
"Để tôi thử xem!" Suwanbi háo hức chạy tới.
Tesir đưa khiên cùng pháo ngắn cho hắn.
Đêm nay, các tộc nhân của bộ lạc thứ ba đang đắm chìm trong vui vẻ khi thử sức mạnh vũ khí thuật pháp của Eden – họ rất ít thí nghiệm với vũ khí nóng vì muốn tiết kiệm đạn và đạn pháo. Cho dù đó là vũ khí nóng thuật pháp hay vũ khí lạnh thuật pháp như trường đao, song đao và dao găm, chúng đều khiến mọi người chấn động và hy vọng. Nhiều người lớn tuổi thậm chí còn rơi nước mắt vì phấn khích.
Khi các chiến binh của Hùng Ưng Vệ biết họ có thể có được chiếc nỏ nặng duy nhất và hai con dao găm thuật pháp thì vui vẻ đến mức lao về phía trước, tung Ưng Vương của mình lên. Mục Trọng Hạ nhìn rồi cười.
Tesir không giữ nỏ nặng cho riêng mình. Việc sử dụng chiếc nỏ hạng nặng này thuộc về hai Ưng Hầu của Hùng Ưng Vệ. Địa vị của Ưng Hầu trong Hùng Ưng Vệ chỉ đứng sau Ưng Vương. Trong trận chiến, chiếc nỏ hạng nặng này sẽ lần lượt được hai người sử dụng. Hai con dao găm thuật pháp được phân phát cho hai Ưng Tướng dưới quyền Ưng Hầu. Tesir là Ưng Vương, trong trận chiến, hắn cần xông pha lên phía trước, dùng nỏ không tiện. Hắn sẽ sử dụng thanh trường đao ở nhà.
Sau khi phân bổ vũ khí thuật pháp ở Hùng Ưng Vệ, Tesir liền đưa Mục Trọng Hạ trở lại lều. Pháo ngắn có sức sát thương rất lớn, tiêu hao rất nhiều năng lượng, sẽ do đoàn cận vệ của thủ lĩnh điều khiển. Không ai có ý kiến gì với chuyện này cả. Nhưng những vũ khí thuật pháp khác thì rất khó phân phối. Cuối cùng, Mushka đưa ra quyết định, hai chiếc nỏ nhẹ và hai cặp song đao sẽ phân cho hai vị Tả Hữu Tượng Vương, lại thêm một con dao găm thuật pháp nữa. Số còn lại sẽ được lưu giữ ở chỗ thủ lĩnh và sẽ được lấy ra sử dụng khi cần thiết, quyền sử dụng khi đó sẽ được phân bổ căn cứ vào tình hình thực tế. Đúng, chỉ có quyền sử dụng chứ không có quyền sở hữu! Vì quá nhiều người nên chỉ có thể làm vậy, không thấy Tesir của Hùng Ưng Vệ cũng chỉ có được ba món vũ khí thuật pháp sao. Bản thân Tesir cũng có vài món vũ khí thuật pháp, và hắn cũng không giấu giếm điều này với a phụ mình, nên Mushka cũng "hào phóng" hơn chút với hai vị Tả Hữu Tượng Vương của mình.
Những vũ khí thuật pháp được giao cho Tả Hữu Tượng Vương đều do Khanbana và Suwanbi cưỡi ngựa mang đến. Sau khi vũ khí thuật pháp được phân phát, Mushka đã tuyên bố hình phạt dành cho Nijiang trước công chúng. Nijiang bị trục xuất khỏi lãnh địa của thủ lĩnh và được Suwanbi đưa đến lãnh địa của Hữu Tượng Vương Mugunai, rồi Hữu Tượng Vương sẽ phân cho các chiến binh trong lãnh địa của mình.
Điều này có nghĩa là Nijiang không những không bao giờ có thể quay trở lại lãnh địa của thủ lĩnh mà cũng sẽ không có tự do trong lãnh địa của Hữu Tượng Vương. Cô sẽ bị Hữu Tượng Vương ép buộc giao cho một người đàn ông nào đó, và nếu người đàn ông đó chết thì sẽ tiếp tục bị ép cho người đàn ông tiếp theo cho đến khi cô ta không còn khả năng sinh nở. Đây là hình phạt nặng nề nhất dành cho phụ nữ ở Dimata.
Nhưng khác với trước đây, chẳng còn ai đứng ra cầu xin cho Nijiang nữa. Nếu không phải najia của Tesir có vũ khí thuật pháp thì mọi chuyện hôm nay chắc chắn sẽ không tốt đẹp gì. Tesir không thể đưa ra của hồi môn của najia nhà mình được, kết quả cuối cùng rất có thể là bộ lạc sẽ phải đưa ra nhiều vật tư hơn, và chắc chắn sẽ xảy ra xung đột đẫm máu.
Sau khi nhận được hình phạt, Nijiang bật khóc, gọi tên Terra và Tesir, cầu xin họ cứu cô ta. Terra không nghe thấy, và Tesir vừa về lều đã đè najia của mình xuống giường lại càng không nghe thấy. Mục Trọng Hạ vốn tưởng Tesir hôm nay cũng chỉ bình thường, nhưng không ngờ Abiwo lại tiết lộ một bí mật lớn của cậu trước công chúng. Điều này đã đốt cháy ngọn lửa h*m m**n trong Tesir. Hắn nhịn được tới tận bây giờ mới ăn cậu đã là cố gắng lắm rồi.
Thân thể bị xâm chiếm hết lần này đến lần khác, tựa như khoảnh khắc tiếp theo sẽ hoàn toàn bị xuyên thủng. Mục Trọng Hạ mê man, còn nghĩ có lẽ nên bổ sung một ít thực phẩm tráng dương thôi. Cậu thực sự lo lắng mình sẽ bị thận hư!
Mục Trọng Hạ chẳng biết mình đã ngủ lúc nào, chỉ nhớ người đàn ông trên người mình cứ như một con robot t*nh d*c được nạp đầy năng lượng, vĩnh viễn không biết mệt mỏi.
Hôm sau, khi Mục Trọng Hạ tỉnh dậy, cậu chẳng biết mình đang ở đâu nữa. Đầu óc chậm chạp, nhìn thấy chiếc lò sưởi kêu vo vo mới phản ứng lại. Cậu đang ở Yahan, thuộc bộ lạc thứ ba của người Dimata, và đây là một thế giới mà cậu vẫn còn xa lạ.
Bên ngoài lều có rất nhiều âm thanh. Có tiếng người nói chuyện, trẻ con hò reo, ma thú gầm thét. Mục Trọng Hạ khó nhọc trở mình trên giường, không muốn động đậy.
Trong lều của Abiwo và Amunda, Gu"an, Abiwo và Amunda đang cùng nhau làm xúc xích. Họ cũng đã học được đại khái cách chuẩn bị nguyên liệu. Gu"an chuẩn bị nguyên liệu xong thì cho thịt vào, Abiwo đổ nhân vào, Amunda buộc lại. Sáng sớm, Tesir tỉnh dậy, nói với em gái và con trai là hôm nay najia của hắn không thể dậy được, bọn họ cần phải tự hoàn thành nhiệm vụ làm xúc xích của ngày hôm nay. Về vấn đề này, cả ba đều hiểu.
Amunda dù mới 5 tuổi nhưng cậu bé cũng hiểu tại sao hôm nay Mục a phụ không thể dậy được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!