Đỡ cái lưng đau bò dậy, Mục Trọng Hạ cân nhắc xem tối nay có nên hạn chế h*m m**n của ai đó hay không. Nếu cứ tiếp tục như vậy, cậu sẽ chết vì kiệt sức mất. Sau khi Mục Trọng Hạ vệ sinh trong lều xong, vừa bưng thùng nước thải ra ngoài thì nhìn thấy Abiwo và Amunda đang canh gác bên ngoài lều. Cậu mỉm cười chào: "Chào buổi sáng mấy nhóc nha."
Nhìn thấy nụ cười không hề có vẻ gượng ép của Mục a phụ, Abiwo bước tới cầm thùng nước thải. Mục Trọng Hạ nói: "Ta đi vệ sinh."
Mục Trọng Hạ đi vệ sinh, Abiwo ngơ ngác đi đổ nước bẩn. Gu"an đi tới, toàn bộ khoai lang trên ruộng đều đã thu hoạch xong. Da thú giao cho Gu"an cũng do Abiwo xử lý nên Gu"an có thể toàn tâm toàn ý chăm sóc Mục Trung Hạ. Mục Trọng Hạ đang định cầm đồ đi dọn dẹp thì bị Gu"an giành lấy. Mục Trọng Hạ nói sao cũng không chịu để Gu"an dọn dẹp, đáng tiếc cậu không khoẻ bằng Gu"an nên vẫn bị cô giành mất.
Mục Trọng Hạ đành quay về lều rửa tay chuẩn bị nấu bữa trưa. Giờ đã là nửa buổi sáng rồi. Giờ mà ăn nhiều chút thì chẳng cần ăn trưa nữa, lại có thể làm được nhiều việc hơn. Vừa rồi cậu đã thấy ruột được sấy khô qua đêm, hôm nay có thể bắt đầu làm xúc xích luôn rồi. Mục Trọng Hạ gọi Amunda tới trước, đưa dao găm cho bé và nói: "Dùng phải cẩn thận nhé. Dao găm thuật pháp rất bén. Khi nào không dùng nhớ cất nó đi."
"Con sẽ cất kỹ!" Amunda dùng hai tay cầm dao găm tra vào vỏ, vẻ mặt nghiêm trang.
Abiwo quay lại, Mục Trọng Hạ vẫy tay với cậu bé: "Abiwo, dao găm của con đây, cầm đi."
Abiwo bước vào, đặt thùng nước thải vào góc, bước tới và nhận lấy bằng cả hai tay: "Cảm ơn Mục a phụ."
"Đừng khách sáo, nhưng khi dùng nhớ cẩn thận nhé."
"Con sẽ."
Abiwo yêu thương sờ sờ con dao, rồi nhét nó vào một chiếc khóa da đặc biệt trên thắt lưng, Amunda cũng nhét nó vào thắt lưng.
Gu"an trở về, Mục Trọng Hạ gọi cô sang ăn cùng. Mục Trọng Hạ đã quen với việc ăn cháo yến mạch vào buổi sáng, nên cậu làm cơm nắm từ số cơm còn sót lại hôm qua và hâm nóng lên cho Gu"an, Abiwo và Amunda ăn. Mục Trọng Hạ hỏi: "Gu"an, trong bộ lạc có trứng không??" Từ khi rời khỏi Eden còn chưa ăn trứng, Mục Trọng Hạ thèm rồi.
Gu"an: "Trong mùa ấm, a huynh em và mọi người sẽ đi tìm trứng chim rừng. Chim ít thịt nên ở đây không nuôi."
Mục Trọng Hạ hơi thất vọng, Gu"an nói: "Có thể bảo a huynh bắt sống chim rừng về."
Hai mắt Mục Trọng Hạ sáng lên, lập tức nói: "Chờ Tesir về, anh sẽ bảo anh ấy, không cần nhiều lắm, chỉ cần bắt hai ba con gà lôi có thể đẻ trứng là được. "
Trong lòng Gu"an chua xót, ở Eden, hẳn là anh Hạ vẫn thường xuyên ăn trứng. Cô không khỏi hỏi: "Anh Hạ, tại sao anh lại đồng ý làm najia của anh trai em? Ở Yahan vất vả lắm."
Abiwo nghe vậy cũng nhìn chằm chằm vào Mục a phụ, Amunda chỉ tò mò, bé còn quá nhỏ nên không thấy gì bất thường. Mục Trọng Hạ bình tĩnh nói: "Việc này nói ra thì hơi phức tạp. Cha của kẻ Abiwo bắt được là một Công tước của Eden."
Gu"an gật đầu: "Việc này bọn em đều biết."
Mục Trọng Hạ: "Dì của anh là tình nhân của vị Công tước đó." Rồi cậu lại giải thích ngắn gọn thế nào là tình nhân.
Vẻ mặt Gu"an rất không tán đồng.
Mục Trọng Hạ tiếp tục: "Dì của anh dùng di vật của mẹ anh để ép anh đổi cho hắn. Bằng cách này, bà ta sẽ có đòn bẩy để thoát khỏi thân phận tình nhân của mình, con trai bà ta cũng thoát khỏi thân phận con ngoài giá thú. Nói tóm lại, đơn giản là dì của anh đã dùng anh để đổi lấy vinh hoa phú quý của mẹ con bà ta. Để lấy lại di vật của mẹ ruột, anh không còn cách nào khác."
Abiwo đã hiểu tại sao a phụ lại nói mình đã đổi Mục a phụ về. Cậu bé cắn chặt môi. Gu"an vừa buồn vừa áy náy: "Anh trai em…"
Mục Trọng Hạ lắc đầu với Gu"an: "Anh đã luôn muốn thoát khỏi sự khống chế của dì mình, nếu không phải vì chuyện này, anh sẽ không biết mẹ ruột của anh có để lại di vật. Người khác sẽ không quan tâm dì anh có tốt với anh hay không, họ chỉ biết bà ta đã nuôi anh lớn, anh phải trả ơn bà ta. Nhưng dì anh là đồ quỷ hút máu, sẽ không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để bóc lột anh.
Kết quả là Tesir đã có được anh, còn anh đã thành công thoát khỏi khống chế của bà ta, anh có được sự tự do tinh thần mà mình đã mơ ước từ lâu, và cả hai bọn anh đều có được thứ mình cần. Của hồi môn là khoản bồi thường mà anh đã yêu cầu bà ta cho mình. Anh đã thuận lợi thoát khỏi bà ta, còn lột được của bà ta một số tiền lớn, cho nên anh rất vui."
Gu"an nghe vậy, ánh mắt lóe lên: "Có nghĩa là, anh không trách anh trai em?"
Mục Trọng Hạ: "Không trách, anh ấy không ép buộc anh, còn nói nếu anh muốn quay lại Eden thì anh ấy sẽ đưa anh về, nhưng anh không muốn quay lại. Hơn nữa, anh thích đàn ông. Nếu ở Eden, anh không có hôn nhân tự do. Anh trai em rất đẹp trai, vóc dáng cũng đẹp. Anh ấy là mẫu người anh thích."
Gu"an cười: "Anh Hạ, anh thích anh trai em ư!"
Mục Trọng Hạ gật đầu: "Anh trai em cường tráng như vậy, ai cũng thích mà." Có điều hơi "cường tráng" quá thôi.
Abiwo buông lỏng nắm tay. Gu"an khịt mũi nói: "Em còn tưởng là anh bị anh trai em ép đến Yahan, anh tốt như vậy, sao lại muốn ở lại Yahan được."
Mục Trọng Hạ: "Khó khăn trong cuộc sống đều có thể cải thiện được, không sao cả. Tự do tinh thần quan trọng hơn. Anh trai em đối với anh rất tốt, e rằng trên đời này sẽ không còn ai đối xử với anh như anh ấy nữa. Hai người bọn anh là duyên phận. Anh trai em không thích người khác biết lai lịch của anh, hiện tại cũng không thích hợp để anh tiết lộ thân phận thật sự của mình, một khi thông tin về Eden sẽ khá phiền toái."
Gu"an, Abiwo và Amunda gật mạnh đầu, Gu"an chân thành mỉm cười, trong mắt Abiwo cũng ánh lên niềm vui, Mục Trọng Hạ nói: "Được rồi, ăn xong, chúng ta sẽ làm xúc xích nhé."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!