Mục Trọng Hạ xuyên qua, hay nói chính xác hơn, linh hồn của cậu đã xuyên qua, nhập vào cơ thể của Mục Tu, người đã chết vì tan nát cõi lòng. Mục Trọng Hạ là một bệnh nhân mắc bệnh xơ cứng teo cơ một bên. Trước khi Mục Trọng Hạ mắc bệnh, cậu là một giáo viên ở một trường trung học dạy nông nghiệp. Mọi người chỉ nghĩ rằng cuộc sống của cậu nhàm chán và tính cách kỳ quặc, nhưng họ không biết rằng đó chỉ là vỏ bọc.
Thực tế, cậu là một tên muộn tao thèm muốn đàn ông, nhưng chỉ dám thèm trong lòng chứ chưa bao giờ dám ra tay, dù sao đồng tính luyến ái ở trường học luôn mang ý nghĩa tiêu cực, nhất là khi cậu là giáo viên. Một khi biết cậu là người đồng tính, cả thầy lẫn trò sẽ xa lánh cậu như rắn rết. Có khi những nam sinh đẹp trai cũng sẽ coi cậu như bệnh dịch. Để bảo vệ bản thân, cậu phải cố gắng hết sức chỉ giữ mối quan hệ về công việc và học tập với người khác. Cậu cũng sợ nếu tiếp xúc quá nhiều với người cùng giới thì rồi sẽ có tình cảm, nếu yêu một học sinh nào đó thì lại càng tệ hơn.
Sau khi mắc bệnh xơ cứng teo cơ một bên, Mục Trọng Hạ đã xin nghỉ việc, cũng chẳng bỏ tiền đi chữa bệnh. Nhân lúc còn có thể đi lại, cậu đã đi du lịch rất nhiều, sau đó uống một liều thuốc ngủ nặng khi cánh tay vẫn còn miễn cưỡng cử động được. Cậu không muốn đợi đến cuối cùng rồi chết vì ngạt thở trong khi vẫn còn tỉnh táo. Cha mẹ của Mục Trọng Hạ đã ly hôn sau khi cậu vào đại học và cả hai đều có gia đình riêng.
Trước khi tự sát, cậu đã gửi email cho cha mình, có lẽ cha cậu sẽ sẵn lòng lo liệu tang lễ cho cậu.
Khi tỉnh lại, cậu đã tới một thế giới chứa đầy sự kết hợp trái ngược nhau giữa thuật pháp, công nghệ, man rợ…
Mục Tu là một học sinh giỏi, từ nhỏ đã thích học, và thành tích học tập của cũng rất tốt, luôn nằm trong số những người giỏi nhất. Năm 15 tuổi, Mục Tu được nhận vào Trường Kỹ thuật Cơ khí của Học viện Athens. Vũ khí thuật pháp đòi hỏi sự kết hợp giữa ma thuật và máy móc, pháp sư rất hiếm và thợ máy cũng rất được kính trọng. Vì cuộc sống tương lai của mình, Mục Tu đã chọn môn học khó đỗ nhất và khó học nhất tại Học viện Athens, nhưng lại có nhiều hứa hẹn nhất sau khi tốt nghiệp.
Học cơ khí phải mất sáu năm, năm nay là năm thứ năm của Mục Tu. Hai năm nữa cậu ta sẽ tốt nghiệp. Với thành tích cao nhất của Mục Tu, sau khi tốt nghiệp, cậu ta thậm chí còn có cơ hội trực tiếp vào Cục Chế tạo máy móc Hoàng gia, vì giáo viên hướng dẫn đã tiết lộ tin tức này cho cậu ta. Sau khi Mục Tu hiểu chuyện, Varus chẳng để ý đến cậu ta nữa, chỉ cần không chết đói là được. Sau khi Mục Tu bắt đầu nhận được học bổng của trường vào năm 11 tuổi, Varus cũng đã ngừng đóng học phí và không quan tâm đến việc Mục Tu thi đỗ học viện nào. Theo Varus, cho dù Mục Tu có thể vào Học viện Athens thì cậu ta cũng không thể vào được khoa cơ khí. Hơn nữa Mục Tu không có thiên phú thuật pháp, càng không có khả năng vào học viện thuật pháp. Mà một người đã không thể là pháp sư hay thợ máy như Mục Tu thì vào Học viện Athens càng quan trọng hơn đối với Varus, vì cuối cùng bà ta cũng đã thoát khỏi rắc rối này.
Varus đã sớm nói rõ với Mục Tu là không nên mong đợi bà ta sẽ trả học phí và chi phí sinh hoạt cho cậu. Học sinh được nhận vào Học viện Athens rồi mới tham gia kỳ thi phân loại chuyên ngành. Sau khi Mục Tu được nhận vào Học viện Athens, cậu đã nói với Varus là mình định học kỹ thuật trồng trọt. Tuy nhiên, trong kỳ thi phân loại chuyên ngành, cậu đã đăng ký khoa Cơ khí, một trong hai chuyên ngành khó học và khó thi đỗ nhất, sau đó đã lấy thành tích hạng nhất thi đỗ khoa Cơ khí, gây chấn động Học viện Athens. Cũng vì thành tích học tập xuất sắc của Mục Tu nên học phí 4 năm học tại Học viện Athens của cậu đều miễn phí, lại có trợ cấp nên Mục Tu có thể học tập suôn sẻ mà không cần ai hỗ trợ tài chính. Đáng tiếc là Varus hoàn toàn không quan tâm đến Mục Tu nên hoàn toàn không biết gì về chuyện này. Theo Mục Trọng Hạ, đây là một hành động thông minh hiếm có ở Mục Tu. Sau khi Mục Tu đến Học viện Athens, cậu không bao giờ quay lại Pitts, Varus cũng không gặp lại cậu nữa.
Varus keo kiệt với Mục Tu, nhưng thực tế bà ta cũng chẳng thiếu tiền. Là tình nhân của Công tước Frieden và sinh cho ông ta một đứa con trai, Frieden đã cho mẹ con bà ta rất nhiều chi phí sinh hoạt hàng tháng. Ngoài ra, mẹ của Mục Tu còn để lại một khối tài sản lớn trước khi qua đời, mục đích ban đầu là để Varus chăm sóc tốt cho con trai mình, kết quả là Varus đã chiếm hết, lại còn luôn phàn nàn với Mục Tu là mình nghèo khổ. Bản thân Mục Tu cũng không biết chuyện này.
Giờ Varus tập trung vào việc làm thế nào để tạo cho mình và con trai một danh phận, đối với bà ta, việc Mục Tu đến trường chỉ có nghĩa là bớt đi một rắc rối xung quanh mình. Ngoài ra, một kẻ mọt sách như Mục Tu lại chưa bao giờ biết cách lấy lòng dì, cũng rất thờ ơ với Luya, cho nên Varus rất ghét cậu.
Varus không quan tâm đến tình trạng học tập của Mục Tu tại Học viện Athens, càng không biết cậu là một sinh viên giỏi nổi tiếng về cơ khí tại đó. Mục Tu không nói cho Varus biết cậu thi vào chuyên ngành gì. Varus lấy cớ bệnh nặng để ép Mục Tu lập tức quay lại, tuy Mục Tu không muốn nhưng Varus là người thân duy nhất của cậu, quan trọng nhất là Varus đã nuôi nấng cậu, cho nên Mục Tu đã xin nghỉ phép một tuần rồi đi xe máy về, nào biết đó là một cái bẫy.
Về phần Mục Trọng Hạ, nếu phản ứng đầu tiên của Mục Tu là nói với Varus rằng sau này mình có thể gia nhập Cục Cơ khí Hoàng gia, vậy thì có lẽ cậu sẽ tránh được hành động bức hại của Varus. Nhưng Mục Tu lại không làm như vậy, cũng có thể nói là cậu ta không biết nên xử lý chuyện này như thế nào cho đúng. Và sau khi Varus dùng di vật của mẹ để ép mình phải vâng lời thì cậu ta đã suy sụp.
Mục Trọng Hạ lắc đầu. Thực ra Varus nói đúng, Mục Tu chỉ là một tên mọt sách ngốc nghếch mà thôi. Đối phó với một người phụ nữ như Varus thật dễ dàng biết bao, cậu ta chỉ cần liên lạc với người giáo viên hướng dẫn của mình và nói cho người đó biết, tất nhiên giáo viên sẽ giúp đỡ cậu. Học viện Athens sẽ không bao giờ ngồi yên nhìn những sinh viên xuất sắc của khoa Cơ khí bị ép đến Yahan để "liên hôn".
Mục Trọng Hạ kế thừa toàn bộ ký ức của Mục Tu, bao gồm cả kiến thức của cậu ta, quả thực khiến một cựu giảng viên đại học và đọc nhiều sách như cậu cũng phải khâm phục trí thông minh của Mục Tu. Hồi đi học, cậu không được ai yêu thích, nhưng không ngờ nhân duyên của Mục Tu lại càng kém hơn cậu. Mục Tu chỉ biết học, giáo viên rất thích cậu ta, nhưng quan hệ giữa cậu ta với bạn học lại rất kém, bốn năm ở Học viện Athens mà không có lấy một người bạn nào. Cậu ta đã sống ở quận Ailin được mười bảy năm, cũng chẳng hề có bạn bè nào hết. Mục Tu cảm thấy thân phận con ngoài giá thú của mình quá thấp kém, mà con ngoài giá thú không biết cha mình là ai lại càng kém hơn. Mọi người xung quanh đều coi thường cậu ta, đối với cậu ta, sách là người bạn duy nhất.
Mộ Trọng Hạ chạm lên ngực, thầm nói: [Mục Tu, tôi sẽ sống thật tốt thay cậu, cảm ơn cậu đã cho tôi một mạng sống thứ hai. Tôi sẽ cố gắng hết sức để tìm cha ruột của cậu, không phải để nhận lại ông ấy, mà là để giải quyết bí ẩn về cuộc đời cậu. Đối với niềm đam mê cơ khí của cậu, tôi sẽ tiếp tục nghiên cứu nó. Thực ra đến Dimata cũng tốt, tuy môi trường sống ở đó khắc nghiệt, nhưng cậu có thể hoàn toàn thoát khỏi dì của mình.
Dù sao thì cậu cũng chưa từng thích một người phụ nữ nào cả, tôi xin được tự cho phép mình thay cậu thích đàn ông. Cảm ơn.]
Đêm đó Mục Trọng Hạ ngủ rất sâu, cậu nghĩ có thể Mục Tu đã nghe thấy lời nói của mình rồi an tâm đi đầu thai. Cậu đoán mong ước của Mục Tu nhất định là được đầu thai vào một gia đình bình thường, có cha mẹ yêu thương mình.
Sáng sớm hôm sau, Varus đến và mang theo bữa sáng phong phú. Mục Trọng Hạ lặng lẽ ăn bữa sáng. Thói quen ăn uống ở đây giống với đồ ăn phương Tây hơn. Ăn sáng xong, Mục Trọng Hạ lau miệng, nhìn Varus đang nóng lòng chờ đợi câu trả lời của mình.
Cậu không gọi được tiếng "dì" ra khỏi miệng, vì vậy nói thẳng: "Tôi có thể đi."
Varus lập tức mừng như điên.
Mục Trọng Hạ giơ tay: "Nhưng tôi có yêu cầu."
Varus lập tức nói: "Chỉ cần dì có thể làm được, dì đều đồng ý với cháu!"
Mục Trọng Hạ: "Lãnh nguyên Yahan là nơi hoang man, lần này đến đó, e rằng sẽ khó mà quay lại. Tôi cần mang theo một số thứ."
Thì ra là thế, Varus thở phào nhẹ nhõm: "Không thành vấn đề."
Mục Trọng Hạ: "Tôi sẽ lập một danh sách cho bà, nếu ít hơn dù chỉ một món, tôi cũng sẽ không đi đâu cả."
Varus không vui: "Mục Tu, cháu cũng đừng làm khó ta quá."
Mục Trọng Hạ: "Dù tôi có làm khó bà đến đâu thì cũng không thể so sánh với việc bà đã làm với tôi. Hay là bà muốn tôi nói cho Học viện biết người dì thân yêu của tôi đang đánh đổi mạng sống của tôi để lấy địa vị của bà?"
Varus tức giận nhưng lại không dám làm gì, tuyệt đối không thể làm vậy được! Dù có ngốc đến đâu, bà ta cũng biết nếu chuyện này bị bại lộ thì không những Công tước Frieden sẽ gặp rắc rối, mà Luya thân yêu của bà ta sau này có lẽ sẽ không còn hy vọng vào Học viện Athens!
Varus: "Ta sẽ chuẩn bị ổn thoả cho cháu."
Mục Trọng Hạ tiếp tục nói: "Đồ đạc của tôi ở Học viện cũng phải chuyển hết đi, chắc phải mất vài ngày, bà hãy xin Công tước cho tôi thêm vài ngày nữa để chuẩn bị."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!