Chương 19: (Vô Đề)

Trong giờ nghỉ, Tesir bước vào lều của mình và thấy najia lại đang làm gì đó. Hắn không đến gần mà chỉ nhìn vài lần rồi lặng lẽ rời đi. Khi sắc trời dần tối, Abiwo, Amunda và Gu"an mang theo ba chậu lớn đựng ruột đã được làm sạch đi tới, Muzai uể oải đi theo. Thấy họ quay lại, Tesir đã dựng xong hai chiếc lều cũng theo họ về nhà. Gu"an tò mò không biết anh Hạ muốn nhiều ruột như vậy để làm gì.

Việc Tesir dựng lều cũng đủ thu hút sự chú ý của mọi người trong bộ lạc, ngay cả thủ lĩnh và đại phù thủy cũng tò mò tại sao Tesir lại dựng thêm lều. Sau đó, thấy Abiwo và Amunda đi khắp nơi hỏi xin ruột, họ càng muốn biết thiếu niên Eden kia muốn làm gì. Rõ ràng, ruột là do najia Eden kia của Tesir yêu cầu. Bởi vì không ai ở Dimata sẽ lấy thứ này cả.

"Anh Hạ."

Gu"an tiến vào lều, chào hỏi trước. Mục Trọng Hạ ngẩng đầu cười nói: "Gu"an."

Thấy ba người đều đang bưng một chậu đầy ruột, Mục Trọng Hạ đặt dụng cụ xuống, lấy khăn lau tay, vui vẻ nói: "Ồ, nhiều quá, tuyệt vời. Ruột này trông ổn ghê ấy." Cậu ngồi xổm xuống xem thử, muốn để dành một ít để nấu ăn, nhưng cậu không biết các loài động vật ở đây và cũng không biết ruột có ngon không. Cho nên nghĩ nghĩ rồi chỉ nói, "Cảm ơn, mọi người vất vả rồi."

Muzai hoàn toàn không có hứng thú với những ruột này, khi Mục Trọng Hạ không chú ý, nó lẻn tới chỗ để đồ hộp đinh ăn trộm, nhưng lại phát hiện ra hộp được đóng chặt và không thể mở được. Tesir liếc nhìn Muzai, mặc kệ nó, dù sao nó cũng không thể cướp được.

Mục Trọng Hạ đang ngồi xổm trên mặt đất và nhìn đống ruột kia nên không thấy ánh mắt kinh ngạc của Abiwo, Amunda và Gu"an. Ba người đều nhìn chằm chằm vào hai con dao găm được tạo hình trên bàn, bọn họ đều rất quen thuộc với những con dao găm như vậy, chúng là những con dao găm thuật pháp! Gu"an chậm rãi cúi đầu xuống, nhìn chằm chằm najia mà anh trai cô mang về. Dao găm thuật pháp… là do anh Hạ mang đến… hay là… Tại sao trên bàn lại có một số dụng cụ mà cô chưa từng nhìn thấy?!

Mục Trọng Hạ đứng dậy, ngẩng đầu liền thấy ba người kia đang nhìn mình chằm chằm. Cậu khó hiểu: "Sao vậy?"

Gu"an l**m đôi môi khô khốc, giơ tay chỉ về phía bàn. Mục Trọng Hạ quay đầu lại, nhìn rồi cười nói: "À, anh đã làm cho Abiwo và Amunda mỗi người một con dao găm thuật pháp. Vừa mới hoàn thành thôi. Abiwo, Amunda, đến xem xem có thích không."

Khi Mục Trọng Hạ bước tới bàn, Gu"an đột nhiên hét lên "A", khiến Mục Trọng Hạ giật mình. Gu"an chỉ vào Mục Trọng Hạ, kinh hãi nói: "Anh! Anh anh!"

"Sao vậy?" Mục Trọng Hạ sửng sốt, sau đó mới nhận ra Gu"an đang kinh ngạc chuyện gì. Cậu hơi ngượng ngùng, nói: "À, à, anh đã học được một chút kiến thức cơ khí ở Eden ấy mà."

"Anh là thợ cơ khí à?!" Tiếng kêu của Gu"an xuyên thấu lều trại, khiến có người nhắc nhở: "Gu"an."

Gu"an đột nhiên ngậm miệng, nhưng ánh mắt lại tràn ngập vẻ kinh ngạc cùng nghi ngờ sâu sắc. Tránh khỏi tầm mắt của Gu"an, Mục Trọng Hạ lần lượt kéo Abiwo và Amunda đến bàn, đưa đồ cho Abiwo. Sau khi Abiwo cứng đờ nhận lấy bằng cả hai tay, cậu lại cầm một chiếc khác giống hệt và đưa cho Amunda. Amunda không quá kinh ngạc như cô và anh trai mình, dù sao thì bé vẫn còn nhỏ, chỉ biết vũ khí thuật pháp rất hiếm.

Bé còn chưa có hoàn toàn ý thức được, đối với người Dimata, vũ khí thuật pháp quý giá đến mức nào.

Tesir cũng đi tới, Mục Trọng Hạ nói: "Đây là dao găm thuật pháp đơn giản nhất. Khi con xoay viên đá thuật pháp, dao găm sẽ bốc lửa." Mục Trọng Hạ ngồi xổm xuống, nắm tay Amunda và xoay viên đá thuật pháp được gắn vào trận pháp ở tay cầm. Toàn bộ con dao găm chỉ có một viên đá thuật pháp màu trắng, tương ứng với hai trận pháp. Hai trận pháp này khiến dao găm thuật pháp sắc bén hơn, cứng hơn những con dao găm kim loại thông thường, và còn có lửa.

Amunda nhìn con dao găm bốc lửa trong tay, mắt sáng ngời, trên mặt là nụ cười ngạc nhiên và ngây thơ mà một đứa trẻ 5 tuổi nên có. Muzai đang gãi đầu định trộm đồ hộp, thấy dao găm đột ngột bốc lửa trong tay Amunda thì giật mình gầm lên một tiếng rồi nhảy lên rương. Theo bản năng, nó không thích con dao găm này.

Abiwo xoay viên đá ma thuật trên con dao găm trong tay, dao găm cũng bùng lên ngọn lửa đỏ nhạt. Abiwo còn vui hơn em trai Amunda nhiều, thậm chí không nỡ đặt nó xuống, cứ nhìn chăm chú dao găm thuật pháp trong tay, lại nhìn chằm chằm vào ngọn lửa xung quanh con dao như bị mê hoặc, ngực phập phồng dữ dội. Sau đó, Abiwo vặn viên đá thuật pháp lần nữa, và ngọn lửa biến mất. Cậu bé tiếc của không nỡ dùng.

Nhìn thấy anh trai mình như vậy, Amunda cũng nhanh chóng vặn đá thuật pháp, nụ cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn biến mất, hai bàn tay nhỏ bé nắm chặt cán dao, môi mím chặt, như thể đang quyết định chuyện gì quan trọng lắm. Bé ngẩng đầu nhìn a phụ đang không chút biểu cảm, đưa tay ra: "A phụ, cái này cho cha."

Mục Trọng Hạ sửng sốt, nhưng Tesir lại xoa đầu đứa con trai út: "Mục a phụ của con cho con, cứ nhận đi."

Mục Trọng Hạ xúc động, thật là một đứa trẻ dễ thương và hiếu thảo! Abiwo đột nhiên cảm thấy áy náy, anh đang định đưa con dao găm cho a phụ thì nghe thấy a phụ nói: "Ta có rồi."

Amunda chớp mắt, Abiwo kinh ngạc, Gu"an kêu lên: "A huynh! Anh có vũ khí thuật pháp sao?! Anh mang từ Eden về à!"

Tesir bình tĩnh nói: "Không, Trọng Hạ cho anh."

Gu"an càng kinh ngạc hơn: "Anh Hạ! Anh cũng làm ra một con dao găm thuật pháp cho anh trai em à?" Đối với Gu"an mà nói, có một con dao găm thuật pháp đã là một điều đáng tự hào rồi!

Mục Trọng Hạ chột dạ, nói: "A, anh cũng tiện tay làm thôi, không biết có dễ sử dụng hay không. Gu"an, những thứ ruột này cần phải cạo sạch dầu mỡ. Anh cần vỏ để làm xúc xích nên chắc phải làm phiền em rồi."

Gu"an cố gắng hồi thần: "Không, không có vấn đề gì! Anh Hạ, nếu anh cần gì thì cứ bảo em."

Abiwo: "Mục a phụ, bọn con đi đây!"

Đi được hai bước, cảm thấy không yên tâm về con dao găm yêu quý của mình, Abiwo đưa nó cho Mục a phụ: "Mục a phụ, cha giữ giúp con trước đã." Cậu bé sợ mang về lều của mình thì sẽ bị mất.

Thấy vậy, Amunda cũng giao lại con dao găm quý giá của mình cho Mục a phụ. Mục Trọng Hạ còn muốn làm cho họ hai vỏ dao găm nên cũng nhận lấy. Abiwo, Amunda và Gu"an ra ngoài sơ chế ruột. Muzai vừa không trộm được đồ hộp, vừa sợ dao găm thuật pháp, đã đến chỗ Mục Trọng Hạ rúc vào cậu cầu an ủi.

Mục Trọng Hạ xoa xoa cái đầu to của Muzai, nói: "Đợi Tesir không bận nữa, ta sẽ làm đồ hộp cho mi nhé."

"Ô~ " Muzai ngẩng đầu định l**m mặt Mục Trọng Hạ, nhưng Tesir đã tàn nhẫn đẩy nó ra. Da mặt hắn có bị l**m cũng không sao, nhưng najia sẽ chảy máu. Sau khi gầm một tiếng với Tesir, Muzai đi ra ngoài tìm Abiwo và Amunda. Mục Trọng Hạ đặt hai con dao găm lên bàn, nắm cánh tay Tesir kéo hắn đến rương số 7.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!