Chương 15: (Vô Đề)

Người Dimata cũng biết ủ rượu, nhưng đều ủ từ trái cây dại hái trong mùa ấm chưa qua chế biến, ngày thường họ không nỡ uống, đều để dành cho thời điểm lạnh nhất trong mùa tuyết rơi. Rượu của Eden được bán rất đắt ở Yahan, số vật tư hàng năm mà người Eden hỗ trợ người Dimata dù cũng có rượu, nhưng số lượng không lớn, dù sao rượu cũng không phải thứ cần thiết.

Tesir đã uống hết rượu mà Mục Trọng Hạ rót cho hắn, thấy vẫn còn hơn nửa chai nên hắn bảo Mục Trọng Hạ cất đi, để đến mùa tuyết rơi lại uống. Thấy Tesir tiết kiệm như vậy, Mục Trọng Hạ thề, sau này cậu sẽ để Tesir uống bao nhiêu tùy thích.

Sau một bữa tối thịnh soạn khác, Abiwo và Amunda dọn dẹp và rửa bát đĩa. Abiwo và Amunda rất cẩn thận khi lau chùi những chiếc bát và đĩa bằng tinh thạch bên ngoài lều. Người khác nhìn thấy họ sử dụng những bộ đồ ăn tốt như vậy thì càng hâm mộ. Sau khi dọn dẹp xong, Abiwo dắt Amunda rời đi. Mục Trọng Hạ bảo Tesir lấy bồn tắm ra tắm.

"Muzai, mi cũng đi tắm đi, lại đây."

"Ô—— "

"Mi chạy suốt ngày bên ngoài rồi, không còn đẹp trai nữa đâu."

"…"

Sau khi mang thùng thuật pháp ra ngoài, dưới ánh mắt không dám tin của mọi người, Mục Trọng Hạ lau người cho Muzai. Đương nhiên thùng không đủ lớn, Mục Trọng Hạ chỉ nhúng khăn vào nước để lau người cho Muzai. Muzai không sợ lạnh và sẽ không bị cảm lạnh.

"Đó là thùng thuật pháp sao? Najia của Tesir quá lãng phí. Sao có thể dùng thùng thuật pháp để tắm cho Muzai vậy chứ?"

"Đó là của hồi môn của người ta, người ta có thể sử dụng tùy thích."

"Thật lãng phí. Tesir sướng thật, najia của hắn giàu có như vậy." Sau đó còn khẽ nói: "Nghe nói najia của Tesir còn mang theo hai chiếc rương thuật pháp."

"Thật sao?! Tesir đã làm thế nào mà lại khiến người ta sẵn sàng mang nhiều của hồi môn như vậy theo hắn đến Yahan thế? Chẳng lẽ người Eden bây giờ đã chịu chấp nhận người Dimata chúng ta sao?"

Mục Trọng Hạ không hề giấu diếm chuyện của hồi môn của mình có rương thuật pháp, dù sao khi cậu bảo Tesir mang lều và bồn tắm ra cũng có rất nhiều người nhìn thấy rồi. Nhưng mọi người chỉ nghĩ cậu mang theo hai cái, cũng không biết rương thuật pháp của cậu lớn đến mức nào, càng không biết mười trong số mười ba rương của cậu là rương thuật pháp rồi, và hai trong số đó là rương thuật pháp ướp lạnh.

Bên ngoài đang bàn tán xôn xao, Mục Trọng Hạ lại chỉ tập trung lau người cho Muzai. Vừa lau lại vừa hỏi: "Có lạnh không?"

Muzai ngẩng đầu lên, muốn cào cào.

Có vẻ là không lạnh.

Muzai đã dùng hết thùng nước, Mục Trọng Hạ cầm khăn lớn lau cho nó, sau đó để nó vào trong lều, đi đến lò sưởi sấy lông. Ở đó, Tesir đã đổ đầy nước vào bồn tắm.

"Trọng Hạ."

Mục Trọng Hạ ngẩng đầu lên, mỗi khi Tesir gọi tên cậu, cậu đều sẽ rung động. Thấy người kia tr*n tr**ng ngồi trên ghế, Mục Trọng Hạ bật cười, cái anh chàng này.

"Ngoan ngoãn sấy đi. Lông chưa khô thì không được ra ngoài." Sau khi sờ đầu mèo lớn, Mục Trọng Hạ đi gội đầu cho Tesir. Ai mà ngờ, có najia người Eden xong, Tesir không những sạch sẽ mà còn lười biếng đi. Mà lúc này, Tesir mới chú ý đến chiếc vòng tay trên cổ tay trái của Mục Trọng Hạ. Chiếc vòng tay này cũng chẳng xa lạ gì với hắn, hắn đã từng nhìn thấy nó trên cổ tay của mỗ mụ trước đây.

Tesir nắm cổ tay trái của Mục Trọng Hạ, Mục Trọng Hạ nhìn xuống rồi giải thích nguồn gốc của chiếc vòng tay này.

Tesir không nói lời cảm ơn, nhưng hắn sẽ ghi nhớ là najia của mình đeo vòng tay rất đẹp, và hắn sẽ làm thêm rất nhiều chiếc vòng tay đẹp cho najia của mình.

Tesir tắm xong, Mục Trọng Hạ cũng tắm một cái. Trong lúc Mục Trọng Hạ đang tắm, Tesir đi ra ngoài, Muzai sấy lông xong cũng đi đến chỗ Abiwo. Với giá mười viên đá thuật pháp màu trắng, Tesir đã nhờ một chiến binh của Hùng Ưng Vệ giúp hắn xử lý con mồi mà hắn mang về hôm nay, còn theo lời dặn của Mục Trọng Hạ mà để lại tất cả nội tạng, ruột già ruột non và mỡ.  Hắn tắm rồi, làm sẽ lại bị bẩn, Trọng Hạ thích hắn sạch sẽ hơn. Người kia sẵn sàng đồng ý.

Lúc Mục Trọng Hạ tắm xong, đối phương đã đưa con mồi đã chế biến tới, nội tạng và mỡ được đóng gói riêng. Sau khi biết Tesir đã làm gì, Mục Trọng Hạ nói: "Lấy hết rau củ quả trong rương lạnh ra, cho gà rừng và nội tạng linh dương vào trước nhé. À, kia là cái gì?"

Mục Trọng Hạ hỏi về con vật lớn nhất đã bị chặt ra, đó cũng là con mồi trông giống linh dương được Tesir mang về.

Tesir: "Là bò sừng dài. Vào mùa tuyết rơi, lông bò sừng dài chuyển sang màu trắng và ẩn sâu trong rừng nên rất khó bắt. Thịt bò sừng dài rất mềm."

Mục Trọng Hạ nghe vậy, lập tức nói: "Thế cho thịt bò sừng dài vào rương lạnh đi. Thịt mềm như vậy mà ướp sẽ phí lắm."

"Ướp?"

Mục Trọng Hạ: "Không phải ngày mai bảo Abiwo xử lý sao? Không phải anh muốn ướp sao? Vậy xử lý thế nào?"

Tesir: "Phơi khô."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!