Chương 14: (Vô Đề)

Nói xong, Gu"an hoảng hốt nói: "Anh Hạ, a huynh của em giờ chắc chắn không thích Nijiang, sẽ chỉ chán ghét cô ta mà thôi! Chính miệng a huynh đã nói với em là anh ấy thích anh."

Mục Trọng Hạ kinh ngạc: "Thật sao?"

"Thật đó! A huynh nói anh rất đẹp, anh ấy rất thích anh."

Mục Trọng Hạ tỏ vẻ hoài nghi, làm sao một người như Tesir lại có thể nói những lời ngọt ngào như vậy được. Thấy Mục Trọng Hạ có vẻ không tin, Gu"an vội tới mức đỏ cả mắt. Mục Trọng Hạ cười ha ha nói: "Anh tin, anh tin."

"Thật mà! A huynh của em chính miệng nói thế!" Đôi mắt Gu"an đỏ bừng vì lo lắng.

Chẳng lẽ Tesir thực sự đã nói vậy? Mục Trọng Hạ: "Ừ, anh tin. Anh cũng tin giữa Tesir và Nijiang không có gì cả. Nếu Tesir thích Nijiang thì sẽ không đến lượt anh."

"A huynh em không thích cô ta, cũng sẽ không bao giờ thích cô ta!"

Mục Trọng Hạ tò mò: "Vậy thì, Gu"an, em cảm thấy Nijiang lựa chọn như vậy có đúng không? Em có thông cảm cho cô ta không?"

Gu"an lập tức chán ghét nói: "Em sẽ không giống cô ta! Em nhất định sẽ thích người đàn ông của mình! Cho dù anh ấy mất chân hay mất tay, em cũng sẽ không rời xa anh ấy! A huynh của em giờ đã là Ưng Vương, cho nên cô ta mới nhất quyết đòi quay lại với anh ấy, cô ta thật ghê tởm!"

Đúng vậy, cô bé này có quan điểm rất chính trực.

Abiwo vẫn nghe cuộc trò chuyện bên ngoài, lúc này mới nói: "Mục a phụ, bọn con về rồi." Nói xong, cậu bé mở cửa bước vào lều, "Mục a phụ, con với Amunda đã kéo một xe về, cha xem."

"Một xe?"

Mục Trọng Hạ sửng sốt, lập tức đứng dậy đi ra ngoài nhìn, Gu"an cũng đi theo. Những người bên ngoài đang tò mò nhìn chằm chằm vào lều của Tesir, tự hỏi Abiwo kéo cả một xe đất về làm gì.

Đúng như dự đoán, Abiwo kéo một xe đất, Mục Trọng Hạ nói: "Mỗi hai đứa đào à?"

Abiwo: "Có các a thản khác giúp đỡ."

May quá. Mục Trọng Hạ thở phào nhẹ nhõm, Abiwo vẫn đang bị thương. Giờ có đất rồi, Mục Trọng Hạ nói: "Được rồi, bắt đầu làm việc thôi!"

Lần này Mục Trọng Hạ không đội mũ đi ra nữa, những người lần đầu nhìn thấy cậu đều kinh ngạc đến há hốc mồm. Najia người Eden của Tesir trông đẹp quá! Còn đẹp hơn Nijiang! Nhưng còn chưa kịp cảm thán xong thì Mục Trọng Hạ đã về lều. Thực ra không phải Mục Trọng Hạ cực kỳ xinh đẹp, chỉ là cậu rất sạch sẽ, nước da trắng trẻo, so với phụ nữ Yahan thì chắc chắn trông cậu mềm mại hơn. Trong môi trường sống tàn khốc của Yahan, phụ nữ dù xinh đẹp đến đâu cũng vẫn thô ráp.

Mục Trọng Hạ nhờ Gu"an và Abiwo giúp mình lấy toàn bộ 30 máng thuật pháp mà cậu mang theo từ rương số 2 ra. Tận mắt nhìn thấy một chiếc rương thuật pháp lớn như vậy, Gu"an lại một lần nữa khiếp sợ. Với sự giúp đỡ của Gu"an, Abiwo và Amunda tài năng, bốn người đã cùng nhau làm việc, 30 máng thuật pháp nhanh chóng được sắp xếp và đổ đầy đất. Chiếc lều vốn lớn của Tesir giờ đã trở nên chật chội, thậm chí đến Gu"an cũng nói: "Phải bảo a huynh dựng một chiếc lều mới thôi."

Mục Trọng Hạ gật đầu, cũng thấy rất cần thiết.

Cả bốn người đều dính đầy đất, Gu"an lau chùi sàn nhà xong thì chuẩn bị về nấu cơm. Mục Trọng Hạ bảo Gu"an đợi, cậu nhờ Abiwo lấy giúp hai chiếc bồn tắm thuật pháp ra, sau đó nói với Gu"an: "Đây là bồn tắm thuật pháp, em cần một chiếc về đi, sau này em với mỗ mụ sẽ dùng để tắm rửa."

Bồn tắm thuật pháp?!

Gu"an vội lắc đầu: "Không, không, đây là của hồi môn của anh, em không lấy được!"

Mục Trọng Hạ: "Anh có hai chiếc. Mỗ mụ đã lớn tuổi, tắm nước nóng nhiều sẽ đỡ đau xương."

Mỗ mụ của Tesir cũng bị đau xương nặng, nghe cậu nói vậy, Gu"an không thể từ chối. Quầng mắt cô đỏ bừng, cô rất cảm động.

"Nào, để anh dạy em cách sử dụng, Abiwo, con cũng tới học đi."

Mục Trọng Hạ cẩn thận dạy Abiwo và Gu"an cách sử dụng bồn tắm, đồng thời nhấn mạnh nhiều lần rằng họ không được nhấn nút "thoát nước" và chỉ có thể dùng xô hoặc chậu để múc nước đổ đi sau khi tắm. Cho dù vẫn chưa đủ thuận tiện, nhưng đối với Gu"an mà nói, đây đã là một vật thần kỳ rồi. Mục Trọng Hạ đưa cho Gu"an một chiếc bồn tắm thuật pháp, lại cho cô thêm một chiếc ấm thuật pháp, một chiếc nồi thuật pháp, một chiếc chậu thuật pháp, 5 bánh xà phòng, 5 chai dầu gội và 6 chiếc khăn mềm có kích cỡ khác nhau, để Abiwo và Amunda giúp Gu"an mang về. Gu"an lau nước mắt rồi đi ra ngoài, cô cẩn thận cầm ấm nước thuật pháp như báu vật, xách túi da thú đựng xà phòng, dầu gội và khăn tắm. Amunda căng thẳng cầm chậu thuật pháp. Abiwo khoẻ nhất thì vác bồn tắm thuật pháp.

Ba người vừa bước ra, lập tức thu hút người xem. Zhela ra khỏi lều, nhìn Gu"an, Abiwo và Amunda đi ngang qua thì gọi lại: "Gu"an."

Gu"an dừng lại, cô không có tình cảm gì với vị a mỗ trên danh nghĩa này. Zhela bước ra và hỏi: "Đây là cái gì?"

Gu"an lạnh lùng nói: "Là đồ najia của a huynh tặng tôi và mỗ mụ, là của hồi môn của anh ấy."

Zhela nhìn chằm chằm vào vật phẩm trong tay mấy người, sắc bén hỏi: "Đây là vật phẩm thuật pháp phải không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!