Chương 40: Bạn Trai Tôi Càng Lúc Càng Lưu Manh

Lần đầu tiên ngồi máy bay, tôi cực kì cực kì hưng phấn.

Thời điểm cất cánh, mắt nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ.

Nhưng mà, máy bay càng lúc càng bay cao, ánh mặt trời trở nên hết sức sáng chói, đôi mắt của tôi hình như có cảm giác hơi đau.

Nhưng lại rất muốn nhìn bên ngoài, không ngăn được mà đưa mắt ra bên ngoài, cách gần bầu trời, từng đám mây như những cây bông trắng mềm mại, phảng phất cả người như đi xuyên qua mây.

Đột nhiên tôi cảm thấy một vật chắn trước mắt, là tay cậu ấy.

Cậu ấy bên cạnh đưa tay ra chắn trước mắt tôi, sau đó thuận tay kéo tấm che xuống.

" Ánh sáng mạnh như thế, nhìn lâu sẽ hỏng mắt đó, cậu để phần đó mà nhìn tớ đây này! "

Giọng của cậu ấy thật dịu dàng, bàn tay che mắt tôi, rồi kéo tôi vào trong lòng.

" Thật không biết liêm sĩ, tớ không thèm ngắm cậu đâu, bầu trời ngoài kia đẹp hơn nhiều! "

Cậu ấy chỉ cười thôi.

Bởi vì chuyến bay vào buổi trưa, trên máy bay có đưa cơm trưa.

Người thường xuyên ngồi máy bay, sẽ cảm thấy bữa ăn miễn phí trên máy bay thật sự không thể ăn.

Nhưng tôi là lần đầu tiên, không chỉ cảm thấy ăn ngon, còn thấy rất ngon, đồ ăn miễn phí, không ngon mới lạ, chính mình ăn xong, đôi mắt trông mong nhìn qua cậu ấy.

" Ăn xong rồi? Đã no chưa? "

Cậu ấy nghiêng đầu qua, cười với tôi.

Tôi cười hì hì tiến tới, ngón tay nhỏ chỉ chỉ vào hộp cơm của cậu ấy.

Món của tôi vừa mới ăn là cari gà, của cậu ấy là bò bít tết, nhìn qua, thịt mọng nước chưa kìa, đảm bảo sẽ rất ngon nha.

" Có thể cho tớ ăn thử một miếng được không? "

" Muốn ăn? "

Cậu ấy bật cười lớn, hỏi tôi.

Dù không nhìn nhưng tôi chắc rằng giờ đây mắt mình đã sáng như đèn pha ô tô rồi, gì chứ là tôi không thể cự tuyệt đồ ăn được đâu.

Tôi gật lia lịa, chớp mắt hỏi cậu ấy.

" Có ngon không? "

" Ăn thử đi mới biết được! "

Cậu ấy cắt bò ra thành từng miếng nhỏ, chấm với nước sốt, rồi đút tới bên miệng tôi.

"Ngoan, há miệng ra nào, a ~ "

Tôi cảm giác dạo này cách đối xử cũng như là cách cậu ấy nói chuyện với tôi, hình như đã coi tôi thành em bé rồi.

Nhưng mà thôi, gạt chuyện ấy sang mộ bên đi.

Miệng tôi há to, cảm nhận được miếng thịt đẫm sốt đang tan chảy từ từ trong khoang miệng của mình, trời ơi, sao mà nó ngon.

" Có ngon không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!