Chương 34: Cậu Có Mùi Dâu Tây

Tiếng trống tan học vang lên, từ phòng học đi ra, tôi đã thấy cậu ấy đứng dựa lưng vào tường.

" Cậu tới trường của tớ làm gì vậy? "

Tôi trộm đánh giá bóng dáng của cậu ấy.

Cái đầu rất cao, dáng người thon gầy, bả vai rộng rãi, hướng lên trên là cổ cậu, chỗ giao với gáy có rất nhiều lông tơ thật nhỏ, tóc không dài, lộ ra lỗ tai, còn thỉnh thoảng có thể nhìn thấy sườn mặt.

" Nhớ cậu quá nên tìm tận đây đó! "

Rồi cậu ấy tiến tới ôm tôi.

"A, chờ một chút."

Tôi vội vội vàng vàng gọi cậu dừng lại.

" Sạc pin một chút, sắp cạn kiệt năng lượng rồi! "

Rồi sau đó cậu ấy nắm tay kéo tôi đi theo đâu đó.

Bất tri bất giác đã đi theo cậu ra cổng trường, thoáng nhìn tiệm trà sữa mới mở trước cổng, tôi lại nghĩ tới mình từng nói muốn mời cậu uống trà sữa, lúc này tôi mới kêu cậu dừng lại.

Cậu ấy đứng tại chỗ, quay đầu nghi hoặc nhìn tôi.

Tôi chỉ cửa tiệm trà sữa vẫn đang sáng đèn.

" Uống trà sữa không? "

Cậu ấy theo bản năng nhíu mày, muốn lắc đầu.

"Thử một lần đi.

Nghe mấy đứa học sinh lớp tớ nói, quán này ngon lắm! "

Tôi nói thêm.

Cậu ấy nhìn chằm chằm vào tôi trong chốc lát, thỏa hiệp.

Tôi bước về phía trước cậu, tóc đuôi ngựa cao cao vung vẩy, cậu ấy có chút thất thần.

Tôi phẩy phẩy tay trước mặt cậu ấy.

"Sao vậy? Mau vào thôi! "

Tôi ngẩng đầu lên hỏi cậu ấy.

"Ừm."

" Cậu muốn uống vị gì? "

"Vị dâu tây đi."

Cậu ấy giật giật miệng, mắt đen nhìn xuống tôi.

" Dâu tây? Không phải cậu luôn thích socola sao? "

" Nhìn cậu tớ lại nghĩ đến dâu tây, mùi hương trên người cậu cũng có mùi dâu tây, tớ muốn thẻ một chút! "

Mùi dâu tây? À, gần đây tôi có đổi nước giặt mới, là mùi dâu tây nhẹ, chắc cậu ấy ngửi thấy khi hồi nãy ôm tôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!