Phu nhân càng nói càng kích động, dần dần khóc nức nở.
Ta sợ hết hồn.
Phu nhân, người vẫn còn nói đùa với mọi người trong lúc khó khăn, sao giờ lại khóc?
Ta lúng túng, không biết an ủi thế nào, muốn tiến lên ôm phu nhân, nhưng lại không dám.
Bà nội bưng chậu gỗ, một cước đá văng cửa, nói với phu nhân:
"Đừng khóc nữa con. Đừng khách sáo, đến đây rồi thì cứ coi như người nhà."
Phu nhân lau nước mắt, cảm kích gật đầu với bà nội.
Chắc hẳn, bà nội cả đời cũng chưa từng thấy người đẹp như vậy khóc.
Bà ấy vừa nói xong đã quát ta:
"Con còn lề mề gì nữa, mau vào bếp giúp ta nhặt rau. Minh ca đến rồi đấy, còn mua kẹo hồ lô."
Ta vội vàng nói với phu nhân:
"Con biết rồi, đa tạ phu nhân", rồi chạy ra ngoài.
Ta đụng phải thiếu gia đang cầm kẹo hồ lô ở cửa, chắc là định đưa cho ta.
Ta không đợi thiếu gia kịp mở miệng, một tay giật lấy rồi chạy mất.
Thiếu gia sao lúc nào cũng xuất hiện ở cửa thế nhỉ?
Đúng là kẻ nhàn rỗi.
Trong thành không thiếu ta, nhưng ngoài thôn, cây đậu con của ta cần phải đem đi trồng rồi, ngô cũng cần gieo hạt, giàn bầu cũng cần phải chặt, ông nội và Tiểu Hoàng cũng đang đợi ta về.
Sáng sớm hôm sau, ta đưa tiểu thư đi ăn bánh màn thầu, đưa nàng đến học viện, lưu luyến tạm biệt nàng, hứa với nàng lần sau nghỉ Tết Đoan Ngọ sẽ đón nàng về thôn.
Sau đó, ta đi chợ mua thêm một ít đồ, rồi đến chỗ phu nhân nhận tiền bà thanh toán theo danh sách đồ hôm qua.
Lần này, ta không để bà nội nhét bánh cho mình nữa.
Ta chạy vào bếp, nói muốn ăn bánh bột ngô trộn bột mì, nhân bánh phải có lạp xưởng và đậu phụ khô, rồi làm thêm một cái giò heo để tối ta về cùng ông nội ăn thịt.
Cô và dượng thấy thế cười thầm.
Bà nội trừng mắt nhìn ta:
"Có cần lão nô đến tận Hắc Long Giang bắt rồng về nướng cho tiểu thư ăn không hả?"
"Cũng không phải là không được. Vậy thì ta muốn ăn rồng xào khô."
Mọi việc đã chuẩn bị xong xuôi.
Ta dắt con la già, chuẩn bị xuất phát sớm một chút, để nó có thể thong thả mà đi.
Bánh bà nội làm thơm đến mức ta choáng váng.
Đi được một đoạn, ta mới phát hiện thiếu gia cũng ngồi trên xe.
"Thiếu gia, huynh làm gì vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!