Chương 1: (Vô Đề)

Sáng tháng trước, hòn đảo Greenland, căn cứ quân sự cảng Faeringehavn.

Như thường lệ, August là người đầu tiên đến sân tập, khi các thành viên trong đội lục tục chạy làm nóng người thì anh đã chạy được bốn vòng.

"Này, tôi nghe nói hôm nay sẽ có thành viên mới?" Giọng Heath vang lên sau lưng anh.

August không thay đổi nhịp chân, thậm chí cũng không quay đầu lại, chỉ đơn giản "ừ" một tiếng.

Heath chạy thêm hai bước để đuổi kịp anh: "Để tôi đánh tiếng trước với cha John?"

August quay đầu nhìn y, khẽ nhíu mày: "Tối nay các ông định tới quán rượu?"

Heath đính chính lại: "Không phải các ông, mà là chúng ta."

Dường như lúc này August mới nghĩ ra, khẽ chửi thầm: "Nghi thức chào đón tân binh chết tiệt."

Heath nhún vai: "Ông chửi cũng vô ích, quy tắc là vậy."

"Tôi cảm thấy không bắt buộc phải có đội trưởng đọc diễn văn chào mừng ở quán rượu."

"Thư giãn đi nào, cũng đâu phải lần đầu tiên. Dẫu sao trong một năm tới họ sẽ là thành viên trong đội của ông."

"Thôi đi, còn chưa biết có thể vượt qua thời gian huấn luyện hay không."

Vẻ mặt Heath nghiêm túc: "Ông bạn, ông không thể đối xử với người mới bằng thái độ này. Hoàn cảnh thì khắc nghiệt, ông phải cho cho họ chút hy vọng chứ."

"Sao tôi phải cho họ hy vọng?" August nói với vẻ chế giễu.

Heath nghe ra hàm ý khác trong lời của anh, lông mày y nhíu chặt, sau vài giây im lặng mới ngập ngừng: "Chuyện đó không phải là lỗi của ông. Đã hai năm rồi…"

August lạnh lùng ngắt lời y: "Đủ rồi, Heath. Tôi không muốn nhắc tới chuyện đó."

Heath giơ tay đầu hàng: "Được, tôi không nói chuyện đó. Vậy chín giờ tối nay gặp nhau ở Cha John?" August im lặng, gật đầu coi như trả lời.

Máy bay vận tải chở thành viên mới của đội tuần tra hạ cánh trên đường băng của căn cứ vào lúc hai giờ chiều, August ló mặt cái rồi đi ngay, để lại Heath dẫn người mới làm quen căn cứ.

Trong đội bảy người, Heath nhìn thoáng qua đã chú ý tới một thanh niên cao gầy, tóc tối màu, gương mặt có nét phương Đông.

Các thành viên mới không cần dẫn dắt nhiều, sau khi thu xếp xong, Heath đưa họ đến khu ký túc xá, còn y thì quay lại phòng làm việc. Kế hoạch huấn luyện người mới thường được xác định từ trước, căn cứ vào tình huống cụ thể hàng năm mà thay đổi một số chi tiết. Kể từ khi Heath đảm nhận vị trí đội phó, những chi tiết này đều do y định hình, trong quá trình tập huấn August sẽ điều chỉnh theo số liệu cụ thể.

Sau khi chuẩn bị kế hoạch tập huấn năm nay, Heath tiện tay sắp xếp lại tài liệu về bảy thành viên mới do tổng bộ gửi tới, định lát nữa đưa cho August. Khi con chuột lướt qua bức ảnh của cậu trai nọ, tay y hơi dừng lại…

"Dan…" Đảo cái tên này trong cổ họng một lần, khóe miệng y cong lên, ngả người về sau, lơ đãng trong lúc chờ máy in hoạt động. Khi tiếng máy kêu ù ù dừng lại, y đứng dậy, nhét đống tài liệu vào một cái túi đựng hồ sơ, cuộn nó trong lòng bàn tay rồi gõ một cái, rời khỏi phòng làm việc.

Phòng làm việc của August và y nằm ở hai đầu hành lang, nói là phòng làm việc, nhưng thực chất chỉ là hai căn phòng nhỏ được cải tạo từ nhà kho. Tòa nhà này là văn phòng của trung tâm giám sát ra

-đa, có lẽ tổng bộ cảm thấy thỉnh thoảng đội trưởng đội tuần tra vẫn cần một nơi để xử lý giấy tờ, nên mấy năm trước để cho họ hai căn phòng này. Heath không thích đến đây cho lắm, y luôn cảm thấy nơi này có cảm giác lạnh lẽo xa cách.

Ngược lại, August thường xuyên ở đây, nhất là vào mùa hè quang đãng, ở dưới lầu có thể thường xuyên nhìn thấy anh đùa nghịch mấy chậu cói túi* và cói tơ bên cửa sổ.

(*) Carex (cói túi) là một chi thực vật gồm khoảng 2.000 loài trong họ Cyperaceae, cói.

Eriophorum (cói tơ)là một chi thực vật có hoa trong họ Cói.

Nhưng đó cũng là chuyện trước kia.

Đã bao lâu không thấy anh tưới nước cho những chậu cây? Chính xác mà nói, sau chuyện đó, August trở nên trầm mặc và… xa xôi. Y vừa suy nghĩ vẩn vơ, vừa gõ cửa phòng August.

Phòng làm việc rộng mười mét vuông chìm trong khói, August mặc một chiếc áo phông ngắn tay màu đen, hai chân gác trên bàn làm việc màu trắng cũ kỹ làm từ bạch dương, tay phải cầm điếu thuốc, tay trái cầm một tập tài liệu. Nghe thấy Heath tiến vào, anh chỉ ngẩng đầu lên như chào hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!