Chương 45: (Vô Đề)

Gần như là không một giây do dự, Phó Tuyên Liệu đáp: "Em sẽ không làm thế."

"Tôi sẽ." Thời Mông nói, "5 năm trước, anh quên rồi à?" "Chuyện khi đó không phải là em bỏ thuốc."

Thời Mông bị giọng nói khẳng định chắc như đinh đóng cột của anh làm cho trở tay không kịp, mãi sau mới cất tiếng: "Không là tôi thì có thể là ai?" Bây giờ nhận được câu trả lời này cậu càng cảm thấy châm chọc, "Năm đó, anh cũng nói như thế mà."

Phó Tuyên Liệu giải thích: "Năm đó, vốn dĩ không có chứng cứ gì chứng minh là do em làm, chỉ là trùng hợp vô tình gặp em nên mới chủ quan cho rằng em là người gây ra."

Thời Mông "à" một tiếng, thái độ vẫn hờ hững: "Vậy bây giờ có chứng cứ rồi?"

"Không có." Phó Tuyên Liệu thành thật trả lời, "Nhưng tôi biết, em sẽ không tổn thương tôi."

Nếu như là em, thì không cần chọn thời điểm đó, càng sẽ không dùng thủ đoạn xấu xa đó bức tôi vào khuôn khổ —

- Đây là chuyện Phó Tuyên Liệu đã nghĩ thông vào đêm trước khi đến Tầm thành.

Dường như xúc động, ánh mắt Thời Mông khẽ run, ngay lập tức lảng tránh, nhìn về phía bàn đảo: "Chẳng lẽ anh đã quên ai là người dùng một bản hợp đồng trói anh bên người?"

Phó Tuyên Liệu từ tốn lắc đầu: "Tôi chỉ nhớ rõ ai là người giúp đỡ nhà họ Phó vượt qua khó khăn."

Hướng đi của câu chuyện hoàn toàn khác với dự đoán khiến Thời Mông thoáng ngơ ngác, rồi ngay lập tức cười lạnh hừ một tiếng: "Giúp đỡ?

Hóa ra Phó tổng luôn đối xử với người giúp đỡ mình như thế."

Trong thời gian hợp đồng có hiệu lực chống đối chấp hành nghĩa vụ, thậm chí còn lấy oán trả ơn cắn ngược lại.

Bị giọng điệu lạnh nhạt xa lạ gọi là Phó tổng, Phó Tuyên Liệu hạ giọng: "Là lỗi của tôi…"

"Với lại, đó không phải trợ giúp." Không đợi anh nói xong, Thời Mông nói tiếp, "Là đầu cơ trục lợi."

Trên thực tế người đứng ra trợ giúp là Thời Hoài Diệc, cậu chỉ lợi dụng hợp đồng để làm lợi cho bản thân, nghiêm túc mà nói thì, xem như một kẻ nhân lúc cháy nhà đi hôi của.

Cho nên Phó Tuyên Liệu muốn bỏ chạy cũng là hợp tình hợp lý, không một người kiêu ngạo nào cam tâm bị trói buộc cả.

Mà dưới tình huống Thời Mông đang dùng tư duy của người bình thường để suy nghĩ mọi chuyện thông suốt thì Phó Tuyên Liệu lại nói: "Anh cũng chiếm lợi từ em."

"Em tốt đẹp như thế, vậy mà tôi không những không biết quý trọng em, mà còn tùy tiện làm tổn thương em, cho nên đây là chuyện đầu tiên tôi muốn làm khi đến đây." Gi ọng anh trầm xuống, "Hiểu lầm em, còn làm nhiều chuyện vô cùng quá đáng với em… Tôi xin lỗi."

Thời Mông bắt đầu hối hận khi nhắc đến chuyện hạ dược.

Cậu luôn luôn ngăn bản thân nhớ về quá khứ, nhưng cánh cửa thông về quá khứ cứ như cái hộp Pandora, một khi mở ra là sẽ dẫn tới vô số tai họa.

Đáng lẽ cậu nên không quan tâm đến những thứ này từ lâu, lại càng không nên xúc động vì thái độ của người ngoài thay đổi và vì cái gọi là "Chân tướng rõ ràng", nhưng ngay khoảnh khắc này, cậu không thể không thừa nhận nội tâm vốn đang bình tĩnh đã tự gợn lên một tia sóng.

Lời nói có sức mạnh lớn hơn chữ viết nhiều, trong đó sự nhún nhường vô điều kiện càng không thể bỏ qua.

Buồn cười là, cậu nhắc đến chuyện này cốt để chọc giận Phó Tuyên Liệu, qua đó bắt buộc anh rời khỏi nơi đây, tốt nhất là đừng xuất hiện nữa.

Mà với Phó Tuyên Liệu mà nói thì đây là một chuyện may mắn, Thời Mông chủ động đề cập khiến anh tìm được điểm đột phá, nói được lời

xin lỗi ấp ủ đã lâu.

Dù anh biết để nhận được sự tha thứ không phải chuyện dễ dàng, ít nhất là nhìn vào phản ứng của Thời Mông thì anh biết cậu hoàn toàn không có dấu hiệu thả lỏng.

Kể từ hôm qua, thái độ của Thời Mông luôn lạnh nhạt hờ hững, mặt ngoài thì tiếp nhận và thỏa hiệp với mọi thứ, buông xuôi bỏ mặc, thực ra bên trong đã dựng hết gai nhọn lên, ngay cả hơi thở của cậu cũng đang cố hết sức truyền đạt sự kháng cự.

Thời Mông không để ý đến lời xin lỗi của Phó Tuyên Liệu, cậu cầm lấy tách cà phê bị ngó lơ nãy giờ, đặt nó lên bệ của máy pha cà phê.

Theo tiếng nước chảy xuống róc rách, hai tách cà phê nóng hổi được đặt trên mặt bàn, Thời Mông đứng ở một bên của bàn đảo, cầm một tách rồi từ từ nhâm nhi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!