Chương 7: Tình cảm kịch liệt

Lý Anh bị sự tương phản trước sau to lớn của Vệ Hùng làm kinh ngạc. Người này không hổ là tướng quân bách chiến bách thắng, mới phát hiện mình buông lỏng một chút, hắn lập tức liền đả xà tùy côn*.

*Đả xà tùy côn (): Đánh rắn bằng côn (gậy cứng), rất khó trúng mà hay bị rắn thuận thế quấn vào gậy bò lên cắn người. Ý là lợi dụng thời cơ

- Theo Tàng thư viện.

Nhưng mà Lý Anh cũng không có ý giáng tội, tránh khỏi cánh tay Vệ Hùng, đứng lên đi vào trong phòng.

Phía sau tẩm điện đế vương là một thủy trì* tắm rửa vô cùng lớn, dùng noãn ngọc tự nhiên xây thành. Nước chảy qua rất chậm, bị noãn ngọc làm ấm nên mang theo chút nhiệt độ. Bình thường tắm rửa sẽ thấy có chút lạnh, nhưng Lý Anh lại rất thích ngâm mình ở nơi này.

*Thủy trì (): ao nước. Nhưng vua mà xài ao nước nó cứ sao sao, nên tui để thủy trì cho nó sang choảnh: v

Y vừa mới xuống nước, sau lưng liền dán theo một thân thể nóng bỏng.

Vệ Hùng không biết theo sau từ lúc nào, tự mình lột sạch dán sau lưng Lý Anh, cùng y một chỗ đi xuống thủy trì.

Lý Anh híp mắt quay đầu nhìn Vệ Hùng một chút. Người này đúng là rất có tố chất được sủng mà kiêu, mới gần nhau một chút đã dám làm càn trước mặt y.

Vệ Hùng từ sau lưng ôm lấy Lý Anh, cúi đầu cắn bả vai y. Thấy y liếc mình, đuôi mày nhướng lên, hắn liền si mê cùng thần của hắn nhìn nhau.

Mà ở trong mắt Lý Anh, cái nhìn của Vệ Hùng là trần trụi, là trắng trợn câu dẫn.

Y cảm thấy có lẽ vì thanh tâm quả dục hai đời, nên mới cọ xát một cái, dục vọng đã có xu thế quay trở lại.

"Đừng cắn." Lý Anh đẩy đầu chó của Vệ Hùng, xoay người chìm vào trong nước, dòng nước vừa vặn dâng đến ngực làm y thoải mái nhắm mắt lại.

Vệ Hùng chưa thỏa mãn liếm liếm răng, cũng ở đối diện Lý Anh chìm xuống.

Hắn cảm thấy mình giống như đang nằm mơ, vừa nãy lúc đến đây, hắn còn nghĩ nếu như người hắn yêu thật sự bệnh tình nguy kịch không thể chữa khỏi, hắn sẽ tìm ra hung thủ giết chết, sau đó tìm cách lén vào Hoàng lăng, cùng bệ hạ an nghỉ.

Nhưng không nghĩ đến ba tiếng Kim chung này không những không gõ hư thần của hắn, trái lại mở ra cánh cửa mà hắn cả đời này chỉ có thể nhìn không thể chạm. Có thể thân cận bệ hạ giống như bánh từ trên trời rơi xuống đầu. Bệ hạ hẳn cũng tâm duyệt hắn, nếu không sẽ không dung túng hắn làm càn như vậy.

Vệ Hùng chăm chú nhìn khuôn mặt hài lòng thả lỏng của Lý Anh, nhớ đến mình vừa rồi đè đương kim thánh thượng xuống đất như vậy lại như vậy, gian nan nuốt nước miếng.

Lý Anh nhắm mắt lại, nhưng thật ra không hề thoải mái chút nào. Ánh mắt hóa thành thực thể của người đối diện như muốn đem y đốt thủng, cái loại cảm giác này giống như miếng thịt bị mãnh thú nhìn chằm chằm. Y thậm chí cảm thấy nước chảy quanh mình cũng nóng lên như muốn sôi trào, bốc lên bọt khí.

Giống như muốn đem y đun sôi vậy.

Lát sau Lý Anh rốt cuộc chịu không nổi, mở mắt ra hung hăng trừng Vệ Hùng một cái, không nghĩ tới lại khiến Vệ tướng quân đối diện đang thèm nhỏ dãi chịu hết nổi, ngao một tiếng nhào tới, khóa chặt Lý Anh bên cạnh thủy trì, đem đôi môi hắn nhìn chằm chằm nửa ngày mạnh mẽ ngậm vào.

Nụ hôn đơn giản mà điên cuồng vượt quá tưởng tượng của Lý Anh. Vừa rồi ở ngoài kia Vệ Hùng hôn còn có vẻ săn sóc kiềm chế, thì bây giờ y mới rõ ràng cảm nhận được, tướng quân vì y mà bỏ nước mặc dân, rốt cuộc ôm ấp tình cảm đối với mình kịch liệt đến mức nào.

Y thấy mình sắp bị ăn tươi, nhưng cũng không muốn ngăn cản. Y yêu muốn chết cái cảm giác này, cảm giác có người vì mình mà mê muội trầm luân.

Dục vọng và tình nhiệt lại lần nữa lên đến đỉnh điểm, thủy trì gợn sóng lan tràn... Truyện Đoản Văn

Một vòng lại một vòng, càng lúc càng lớn càng ngày càng nhanh, nước bên cạnh hai người bị xô ra, ào ào đập vào thành, lại theo đó văng lên bờ, không ngừng dâng cao.

Bên trong tiếng nước bì bõm, quanh quẩn trong dục trì còn có tiếng than nhẹ của nam tử trưởng thành khi chạm đến cực hạn thư sướng, cả tiếng kinh hô hoảng loạn bối rối.

Đợi đến khi gợn sóng chậm rãi dừng lại, Lý Anh tựa vào cạnh ao, hai chân ở dưới nước khẽ run rẩy, còn Vệ Hùng vẫn ôm chặt y không buông tay, một bên bình phục hô hấp, một bên nhẹ nhàng dai dẳng hôn cổ Lý Anh, trên đầu vai y còn có hai vết cắn vương tơ máu.

Thân thể thiếu niên đã lâu không rèn luyện, lại còn nhiều năm không ăn mặn, vừa khai trai đã liên tục cọ hai phát đương nhiên có chút chịu không thấu, làm y dựa vào thành ao đứng không vững.

Bây giờ rèn luyện thân thể, không biết còn kịp hay không

- Lý Anh nghĩ. Bằng không thì y phải chịu thua thiệt.

Mặc dù chỉ cần y mở miệng một chút thôi là có thể khiến Vệ Hùng quỳ liếm, nhưng đó là sử dụng hoàng uy, y đùa không nổi. Chỉ cần nhớ đến kiếp trước Vệ Hùng ôm đầu của y, cầm kim vụng về vá đầu vào thân thể, vừa làm vừa liên tục xin lỗi, khiến cho y bây giờ không muốn đem hoàng uy ra oai với hắn một chút nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!