Sau giấc mơ đó Jennie đã thay đổi hẳn, khi nhắc đến cô nàng không còn khóc nữa, nàng để ý đến sức khoẻ của mình hơn nhưng nụ cười trên môi nàng ít dần đi.
Sau khi cô đi mỗi thứ đều vẫn vậy, chỉ là trong lòng nàng đã chết theo cô từ ngày ấy
Thời gian trôi thật nhanh, chớp mắt đã đến ngày nàng sinh nở, bà Kang, Lisa cùng Soyeon cứ đi đến đi lui trước phòng sinh thầm cầu nguyện cho mẹ con Jennie mẹ tròn con vuông.
Bên trong phòng sinh, Jennie cố gắng làm theo lời bác sĩ nhưng cơn đau ở phía dưới như muốn xé tan thể xác nàng ra.
"Đầu đứa bé ra rồi, ráng rặn mạnh lên, cô cố chút nữa"
"Jisoo à em đau quá" Nành cắn răng hét lớn ra sức rặn ra theo lời bác sĩ.
Trong mơ màng nàng thấy cô nắm lấy tay mình.
"Jendeuki cố lên, chị bên cạnh em... Cố lên, vì chị vì con, xin em cố lên"
"Jisoo.... Aaaaaa" nàng hét lớn lên, tiếng em bé vang vọng cả phòng sinh, các bác sĩ đều vỡ oà.
Bên ngoài cả ba người nghe tiếng khóc em bé liền nhảy cẩn lên vui mừng, các y tá sau khi xử lý xong đem em bé trao cho bà Kang, rồi đẩy Jennie về phòng hồi sức.
"Em bé... Em bé giống Sooya" giọng nói ngây ngô của Soyeon làm hai người kia cười rất tươi.
"Trộm vía, con bé giống Jisoo như khuôn, con cái quả môi trái tim kìa. Aigoo ghét thật" Lisa đưa tay chỉ trỏ gương mặt sơ sinh kia.
"Thôi mình đến phòng hồi sức xem Jennie thế nào đi" Bà Kang vui mừng bồng cháu mình trên tay cùng hai con người kia hướng đến phòng hồi sức.
Sau thời gian hồi sức, nàng cũng tỉnh táo mở mắt ra thấy bà Kang liền cất tiếng hỏi.
"Mẹ con của con đâu rồi?"
"Nó đây nó đây" Bà cẩn thận nâng niu đứa cháu mình.
"Jennie... Jennie em bé giống Jisoo, giống Jisoo... Jennie đẻ thuê" Soyeon liên tục vỗ tay vui mừng, nàng nhìn thấy thì bật cười không rõ ai đã dậy con bé nói mấy lời này.
"Lisa cô dạy Soyeon nói sao?" Bà Kang chau mày nhìn con người ngồi gật gù trong gốc phòng kia.
"Hả? Tôi đâu có, tôi chỉ nói vu vơ thôi. Ai ngờ Soyeon nghe được... Không phải tôi à" Lisa kịch liệt phản đối, chị chỉ nói vu vơ thôi.
Được bà Kang đỡ dậy, ngã người vào giường bệnh ôm lấy đứa bé của mình, nhìn đôi môi trái tim kia nàng bật cười đúng là nàng đẻ thuê cho cô rồi, đứa nhỏ chả giống nàng gì cả nhưng nhìn kĩ đôi mắt cũng có chút giống nàng, coi như an ủi được phần nào.
"Con là Jinnie, Kim Jinnie... con rất giống umma con.
Mẹ yêu con, món quà quý giá của mẹ... mẹ sẽ chăm sóc cho con thật tốt thay phần umma."
3 năm sau.
Mới đó mà đã ba năm trôi qua, Jinnie ngày nào còn bồng trên tay giờ đây đã lớn, con bé càng lớn càng giống Jisoo, rất thông minh hoạt bát, nhưng có chút tinh nghịch khiến nàng nhiều lần phải đau đầu nhưng đều này khiến nàng yên tâm và an ủi được phần nào.
"Yahh Kim Jennie chị trả con cho em, con bé nó quậy banh cả bụi cà chua mới ra trái của chị rồi. Em nghĩ sao cái cây mới có 5 trái mà con bé nó cắn đít hết 4 trái rồi" Tiếng Lisa oai oái la lên, tay xách áo của đứa bé gái kéo đi.
"Mẹ à con không có... Con chỉ muốn kiểm tra xem cà của dì Lisa trồng có ngon không thôi" con bé chu chu môi ngọng nghịu nói.
"Chị nghe con bé nói gì chứ, mà ai bảo chị cứ đòi chăm con bé làm gì. Nào Jinnie đến đây với mẹ" Nàng cưng chiều ôm lấy con gái mình, chỉ mới ba tuổi thôi mà miệng lưỡi đã như vậy rồi.
"Con đấy sau này không được phá dì Lisa nữa, nếu không mẹ sẽ bỏ con vào chuồng bò cho bọn nó đá con văng xuống biển luôn" Cưng chiều con là thế nhưng nàng vẫn răng đe con mình chứ.
"Mà hôm nay không lên Seoul sao? Em nghe nói ai kia hôm nay được ra ngoài"
"Ừm thì giờ về nhà chuẩn bị nè, không biết kết quả ra sao nhưng vẫn muốn đi" Lisa cười buồn rồi tạm biệt Jennie.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!