Seoul Hàn Quốc năm 2020.
"Rạng sáng hôm nay, phía cảnh sát đã phát hiện thi thể của anh Song chủ phòng tập đấm bốc A trong tình trạng bị thiêu sống. Cảnh sát đang gấp rút truy vết hung thủ. Tin tức từ phóng viên Jung Haein"
8. Pm quận Dobong.
Ngoài trời mưa lâm râm trút xuống, làm khí trời lạnh hơn. Phía xa chiếc xe bus số 102 vừa dừng ở trạm cuối cùng hoàn tất việc đưa đón khách. Trên xe một nam sinh quần áo xộc xệt bước xuống, trên tay cầm điếu thuốc hút một hơi dài, tay còn lại cầm hộp cơm, thoạt nhìn thôi cũng biết chả phải hạng người tốt lành gì. Tên đó chán nản cầm dù cất bước đi vào con hẻm để trở về khu nhà nghèo nàn của mình.
Nhưng cậu ta không hay biết rằng, tất cả hành động của mình đều bị thu vào tầm mắt của một người. Cậu ta ung dung bước đi bỗng khựng lại cảm giác như có người theo sau mình, cậu ta bèn ngoái đầu nhìn phía sau thấy một kẻ mặt đồ đen đứng trước cửa nhà ai đó động tác mở cửa, làm hắn cũng yên lòng. Cậu ta cất bước đi, lần này vẫn nghe thấy tiếng chân sau lưng mình. Trong lòng dâng lên cảm giác sợ sệt, bước đi càng nhanh hơn đến đoạn ngã rẽ cậu ta quay lưng lại xác định không có ai liền thở phào nhẹ nhõm.
Vừa cất bước đi, chưa kịp vui mừng thì cậu ta va vào kẻ đồ đen lúc nãy. Cậu ta sợ hãi lùi về phía sau. Tên đồ đen đột nhiên xong đến đem con dao đâm thẳng vào bụng cậu nam sinh kia. Cậu ta đau đớn ôm bụng đánh rơi cây dù và hộp cơm còn chưa kịp ăn. Hắn ta lần nữa túm lấy tóc tên nam sinh giật ngược ra sau ép cậu ta nhìn thẳng vào mắt mình, dùng tông giọng trầm thấp mang khí lạnh thấu xương tựa như thần chết cất lên.
"Mày có biết mày đã làm gì không?
Mày đã phạm phải bảy đại tội đáng chết của loài người thấp hèn chúng mày.
Chúa sao? Ông ta sẽ không làm gì mày đâu. Nhưng tao thì khác, tao sẽ tự tay phán xét mày mà không cần ông ta".
Dứt câu hắn rút dao ra rồi lại đâm vào, hành động lặp lại khoảng chục lần mới dừng lại. Lúc này máu hoà cùng với nước mưa chảy xuống cống, nhuộm luôn những hạt cơm vương vãn trên lề đường. Hắn kéo lê xác tên nam sinh kia và dần mất hút trong làn mưa.
Chung cư HaDong, quận Dobong.
Một nam một nữ chạy trên cầu thang. Nhìn người nam có vẻ sợ sệt người nữ, cả hai trong như đã đuối sức lắm. Màn rượt cuối cũng đã có kết quả, nữ nhân kia đưa tay túm lấy cổ áo tên kia rồi quật hắn xuống.
"Này, mày có biết vì bắt mày mà tao phải tốn bao nhiêu công sức không hả".
Phải đấy chính là nữ cảnh sát LaLisa Manoban vô cùng xinh đẹp, tính cách mạnh mẽ, được mệnh danh là hoa hồng thép của sở cảnh sát Seoul. Tuy xinh đẹp là vậy nhưng chị ta lại có tính cách làm nhiều cảnh sát trong sở phải lắc đầu ngao ngán. Điển hình là chị ta rất hay sử dụng súng để truy bắt tội phạm, tên nào ngoan cố liền ăn ngay một viên kẹo đồng. Dù nhiều lần đã bị cảnh cáo nhưng vẫn ngựa quen đường cũ.
"Aa đừng có bẻ tay tôi thế chứ. Cô nhẹ tay thôi, tôi theo cô về sở mà" Tên kia la oai oái.
"Được thôi". Lisa thở hổn hển nói
Trái lại với lời nói của mình, tên kia vừa được thả lỏng liền dùng hết sức bình sinh chạy lên sân thượng. Lisa rít một hơi buông lời chửi.
"Chết tiệt, thằng khốn này"
Sau câu mắng chửi kia thì Lisa cũng chạy vụt theo hắn. Vừa đến sân thượng chị ta lôi cây súng được vắt bên hông ra lên đạn chỉa vào hắn ta ra lệnh uy hiếp.
" Mày mau qua đây, không thì tao sẽ bắn nát đầu mày đấy"
"Này này cô không bỏ súng xuống thì tôi sẽ nhảy xuống đó" hắn ta leo lên lan can sợ sệt nói.
"Định hù ai đấy. Mày còn không qua đây". Lisa vừa nói vừa lấy bình nước uống một ngụm.
"Cô bỏ súng xuống đi rồi tôi sẽ sang đó"
"Lắm lời, mày xâm hại tình dục hai chị em vô tội, thậm chí còn lấy búa đập chết người ta. Đằng nào mày chả chết chỉ là sớm hay muộn thôi". Lisa cúi người đặt súng xuống ngước lên thì không thấy tên kia đâu, liền tức điên hét lên.
"Yahh nhảy thật đó hả. Ôi trời ơi tôi điên mất, kì này tội phạm chết khi chưa kịp bắt chắc mình sẽ bị đuổi khỏi sở mất". Chị bất lực trượt dài nằm trên sân thượng.
6. Am quận Dodong.
Tiếng chuông điện thoại reo inh ỏi, Lisa lười biếng cầm lên trả lời.
"Alo đại tỷ à có vụ án mới ở khu nông trại nhà kính gần nhà chị đấy mau đến đi nhé" Giọng một thanh niên vang lên trong điện thoại.
"Gì chứ, tôi đến ngay" Lisa mặc cơn đau đầu dô rượu hôm qua tức tốc cầm áo khoác tông cửa chạy ra ngoài.
Tại rãnh cống gần khu nông trại nhà kính, xe cảnh sát đậu tấp nập, người dân nhốn nháo. Một người phụ nữ bỗng nói với viên cảnh sát.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!