Jisoo cầm lấy viên gạch giấu sau lưng, nhẹ nhàng theo từng bước chân của Yoon Ah. Nhưng chân cô chợt khựng lại khi con bé quay lại nhìn cô.
"Lúc chị đặt em vào nhà kho em đã tỉnh lại.
Cám ơn chị nếu không có chị, em sẽ không thể đứng đây lúc này mà chắc chết từ lâu rồi. Em sẽ giúp chị giữ gìn bí mật này cho đến chết. Dù là mẹ hay chị Jennie cũng vậy.
Ngoắc tay nhé"
Yoon Ah cười tươi đưa ngón út nhỏ xíu đến trước mặt cô. Loạt hành động của con bé đánh động tâm trí cô dự dội. Là Yoon Ah muốn bảo vệ cho cô, ấy vậy mà cô lại muốn ra tay với con bé, giờ đây cô muốn một dao mà đâm chết con người khốn nạn của cô. Bần thần một lúc cô chậm rãi đổi viên gạch sang tay trái rồi run run đưa ngón út thon dài của mình ngoắc vào tay Yoon Ah.
"Em sẽ quên tất cả. Phép thuật hô biến"
1
Dưới ánh nắng, Yoon Ah nở nụ cười búng tay làm phép thuật như xoá đi những kí ức xấu xa kia. Yoon Ah buông tay ra tiến đến ôm chầm lấy cô, chất giọng hồn nhiên đó thật sự khiến cô đau lòng.
"Thực sự, thực sự rất cảm ơn chị"
Jisoo khom xuống nhẹ nhàng đặt viên gạch tránh gây tiếng động, cô chậm rãi ôm lấy Yoon Ah vào lòng, khoé mắt cô chảy xuống dòng nước mắt, là nước mắt của sự hối hận khi tội lỗi bủa vây cô.
"Chị xin lỗi... Chị xin lỗi em Yoon Ah"
"Đừng khóc, chị sẽ xinh hơn khi cười"
Ánh nắng chiếu rọi cả hai thân ảnh một lớn một nhỏ như chiếu rọi cả trái tim đang nhuốm màu đen tối đang dần mục rửa của cô...
Một lát sau cô dần ổn định hơn liền cùng con bé vui vẻ bắt tay vào công cuộc chuyển nhà. Mọi thứ đã xong, đến lúc Yoon Ah phải theo mẹ rời khỏi nơi này. Trước khi chiếc xe tải lăn bánh con bé chợt hỏi.
"Chị Jennie không đến sao ạ? Em muốn gửi lời tạm biết với chị ấy" Mặt con bé buồn hiu.
"À... Chị ấy vẫn chưa khoẻ. Đây em cầm lấy quay một video thật xinh đẹp nào, chị sẽ đem đến cho Jennie thay em được chứ?"
Cô cười tươi đưa điện thoại mình cho Yoon Ah, con bé vui vẻ nhận lấy tíu tít quy video. Được một lúc cũng xong, Yoon Ah trả lại điện thoại cho cô, một tay cầm lấy con gấu cô đã tặng cho con bé.
"Em cảm ơn chị, chú gấu này em sẽ luôn mang theo bên mình. Nó sẽ là bùa hộ mệnh của em có nó như em có chị và chị Jennie bảo vệ vậy"
"Được rồi... Được rồi. Đến nhà mới em phải cùng mẹ sống hạnh phúc đấy" Khoé mắt cô đỏ lên, nhìn chiếc xe chậm rãi lăn bánh.
Đợi chiếc xe đi khuất cô cũng lên xe quay trở về sở xem xét tình hình của nàng, vừa đến nơi cô chỉ gặp mỗi Mino liền đi đến hỏi.
"Jennie ổn chứ?"
"Jennie em ấy vẫn không nói gì. Cứ im lặng như vậy sẽ rất bất lợi cho Jennie"
Cô nhìn thân ảnh nhỏ nhắn của nàng ngồi co ro trong buồng giam mà tim đau thắt, là tại cô mà nàng phải vào đấy. Đến lúc cô phải dùng đến nó rồi...
"Nhưng chúng ta không thể khẳng định dao của Jennie là hung khí được. Xác nhận thêm chút nữa đi"
"Nhưng đã tìm dọc bờ sông vẫn chẳng thấy gì khác"
"Chẳng phải hôm đó mưa rất to, nước sông chảy rất nhanh sao?
Nếu ném đồ xuống dưới thì dưới tác động của lực ly tâm, nó sẽ bị xoáy đến chổ nào đó ngoài phạm vi sông như khu vực hạ lưu chẳng hạn hoặc là bị vướng, bị kẹt ở đâu đó"
Nghe những lời của Jisoo anh dường như hiểu ra vấn đề lập tức chuẩn bị đồ đi đến con sông kia. Cảm thấy nhiệm vụ của mình đã xong cô đi đến gần buồng giam gọi nàng.
"Jennie là chị đây"
Nghe được giọng nói quen thuộc, nàng ngẩn lên đôi mắt mèo của nàng long lanh như sắp khóc. Nó khiến cô đau lòng tự trách mình, rõ ràng luôn nói yêu thương nàng mà chính cô hết lần này đến lần khác đẩy nàng vào chổ hiểm ác, làm nàng không ít lần rơi nước mắt... Kim Jisoo cô thật không xứng đáng với nàng một chút nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!