Tiếng nhạc cổ điển từ chiếc loa vang vọng, mùi hương cà phê lan toả khắp căn phòng thật khiến cho người ta cảm thấy thư giản. Jisoo ngồi chéo chân trên sofa nhắm mắt tận hưởng hương vị cà phê lan toả trong khoang miệng mình. Trông cô hôm nay đặc biệt thoải mái, nét cười trên môi không ngớt. Nhớ đến cuộc gặp gỡ với giáo sư vào tối qua cô chép miệng khẽ nói.
"Đúng như giáo sư nói nếu không làm thế thì sẽ gây hại đến người mình yêu thương nhất.
Ha cảm giác này cũng không tệ, rất khoan khoái và kích thích. Một công đôi việc"
Dứt lời cô cầm lấy tấm hình của được kẹp ở trong quyển sách, nâng niu tấm hình rồi cất giọng ôn nhu nhưng lại khiến người khác rùng mình vì chất giọng lại u ám không thể hiểu rõ.
"Jennie à, sẽ không còn ai làm phiền em nữa"
Nhìn đồng hồ hơn 8 giờ cô đứng lên cầm chiếc điện thoại vỡ bỏ vào túi áo khoác rồi mặc vào. Bình thản bước ra ngoài đi đến thẳng đến sở cảnh sát, vừa bước vào sảnh cô liền đổi thành bộ dạng gấp gáp cùng gương mặt hốt hoảng chạy lên văn phòng.
"Mino cảnh sát La đang ở đâu vậy?" Cô nắm chặt vai Mino run run hỏi.
"Chị ấy đang ở bệnh viện..."
"Anh gọi giúp tôi cho cảnh sát La được không tôi có việc gấp"
"À được..."
Đợi đầu dây bên kia vang lên giọng Lisa cô hấp tấp hỏi.
"Chị... Em là Jisoo... Jennie có liên lạc với chị không... Hôm qua em ấy bảo đến nhà Yoon Ah nhưng sáng em sang thì không gặp được em ấy"
"Cô còn dám gọi cho tôi sao, hôm qua cô làm gì? Ở đâu? Để con bé bị Kang DaeSo đánh cho chết dở sống dở hả? Cô hứa với tôi bảo vệ con bé đây là cách bảo vệ của cô à?" Lisa bên đầu dây nghe đến tên Jisoo liền phát hoả mà tuông một tràng.
"Em xin lỗi... Xin chị cho em biết Jennie ở đâu được không? Chỉ gần nhìn thấy em ấy... Chị muốn thế nào với em cũng được"
Nghe được Jisoo khẩn khiết cầu xin Lisa tuy còn giận nhưng vẫn nói.
"Bệnh viện Dabong lầu 4 phòng 402"
Jisoo nhanh chóng tắt máy cúi người cảm ơn Mino rồi chạy đi mất hút. Lát sau đứng trước phòng bệnh của nàng vừa mở cửa đã thấy Lisa ngồi cạnh giường xoa đầu nàng, không suy nghĩ nhiều cô đi nhanh đến chụp lấy cổ tay chị siết chặt.
"Này cô làm tôi giật mình"
"Em sẽ ở đây, chị cứ về trước" Lực siết càng mạnh hơn khiến Lisa có chút nhăn mặt vì đau
"Tôi biết rồi, buông tay đi"
Cô vẫn chưa có dấu hiệu buông lỏng Lisa vùng vẫy muốn thoát ra, lúc này tiếng mở cửa phòng mới làm cô choàng tỉnh mà buông ra.
"Chaeng à em đến rồi" Thấy em bước vào Lisa gạt đi chuyện lúc nãy.
"Cảnh sát Kim hôm qua cô ở đâu mà bọn tôi gọi cô không được? Còn nữa sao không bên cạnh con bé mà lại để nó như vậy?" Không thèm đếm xỉa đến chị Chaeyoung hỏi thẳng Jisoo.
"Hôm qua lúc chiều Jennie bảo em sẽ sang nhà Yoon Ah trông con bé vì mẹ con bé bị bệnh nên em không tiện ở cùng Jennie.
Mà hôm qua điện thoại em bị rớt nên vỡ tan tành. Em xin lỗi..." Cô nói rồi lôi chiếc điện thoại ra trước mặt hai người kia
"Ai đã làm em ấy ra nông nỗi này chứ?" Cô đưa ánh mắt đau xót nhìn họ.
"Là Kang DaeSo, con bé Yoon Ah mà cô nói mới là mục tiêu của hắn. Tôi nghe con bé nói Jennie đã kiên trì đến cùng để bé đó không bị bắt" Chaeyoung thở dài nói.
"Hai người cứ về trước Jennie ở đây có em là được rồi" Cô nhìn Lisa nhấn mạnh những từ cuối.
Jisoo đã nói vậy nên Lisa và Chaeyoung không còn lí do gì để ở lại đành luyến tiếc ra về. Đóng cửa phòng bệnh lại Chaeyoung xót xa sờ lên vết thương trên trán chị.
"Đau lắm không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!