Chương 27: Kim Jongin

Tại hiện trường vụ tự tử giờ đây có mặt đầy đủ mọi người kể cả đội trưởng.

"Thật đấy, tôi nhìn thấy dây chuyền thánh giá có hình cô Jo MiJeong trong vụ án vườn nho. Nhưng lúc tôi đưa Mino đến thì không còn nữa" Jisoo nói.

"Chắc lúc nãy cô bị đập đầu nên nhìn nhầm thôi. Lúc nãy tôi vào có thấy gì đâu"

"Tôi nhìn thấy bó trước khi bị đập đầu cơ mà. Chắc chắn là bị hung thủ cầm đi"

"Ý cô là hung thủ sắp đặt mọi thứ sau đó lại mang đi?" Cảnh sát Lee hỏi.

"Cảnh sát Kim, cô cho rằng vụ án của Kang Seulgi hung thủ là người khác, liệu có bảo thủ quá không?"

"Mino tôi thực sự nhìn thấy nó mà" Jisoo bức xúc khi không ai tin lời cô.

Khung cảnh ồn ào là vậy nhưng Lisa vẫn im lặng xem xét túi xách nạn nhân, tay chị khựng lại khi thấy tấm card đề 'Văn phòng luật sư Kim Jongin' chị quay sang nói với đội trưởng.

"Đội trưởng cho người theo dõi Kim Jongin đi"

"Con nhóc này, cô không thể làm gì hợp pháp được sao?"

"Cái này... Tôi thật sự nghi ngờ hắn ta đấy. Ông nhìn tấn card này đi hắn lại liên quan đến nạn nhân nữa này"

"Lần trước cô chưa rút kinh nghiệm sao? Có thể là trùng hợp thì sao? Mọi người giải tán để tổ pháp y và dọn dẹp hiện trường giải quyết" Đội trưởng cáu gắt.

Mọi người đều rời đi giờ đây chỉ còn Jisoo chôn chân suy nghĩ.

" Hung thủ là người khác, được mình phải đích thân bắt được hắn.

Chứng minh não trong đầu mình không phải của kẻ giết người Kang Seulgi mà là của một người bình thường"

"Jisoo sao còn chưa đi nữa" Lisa định rời đi nhưng thấy cô cứ mãi đứng đó liền gọi.

"À vâng... Em đi ngay. Mà chị bà Kim đã tỉnh lại, chị có định thăm bà không?" Để tránh Lisa hỏi thêm cô lảng sang chuyện khác.

"Tốt quá, nhanh đi đến đó thôi" Nghe được tin này chị cũng vui mừng không kém liền hối thúc cô.

Một lát sau cả hai đã đến được bệnh viện. Lisa đẩy cô vào thang máy đi thẳng lên tầng ba. Jisoo hồi hộp đẩy cửa phòng ra cảm xúc vỡ oà khi thấy bà Kim nằm yên ổn trên giường đang được Jennie đút cháo. Cô với đôi mắt đỏ hoen như sắp khóc run run đi đến giường của bà.

"Bà ơi... Bà tỉnh rồi. Cháu nhớ bà lắm" Cô nức nở.

"Cháu ngoan ta không sao, cảm ơn cháu đã thay ta chăm sóc Jennie thời gian quá"

"Chị mít ướt như vậy sao bà dám gả em cho chị, đúng không bà?" Nàng bĩu môi rồi nắm lấy tay bà nũng nịu.

"Cháu nín liền bà gả em ấy cho cháu nha". Thấy cái gật đầu của bà cô vội lau đi nước mắt.

"Yahh cảnh sát Kim cô là hỏi thăm hay đi hỏi cưới cháu gái bà vậy?"

Lisa kí lên đầu con người kia một cái, làm không khí cả phòng vui vẻ hẳn lên.

"Tôi cảm ơn cảnh sát La vì cứu tôi ngày hôm đó"

"Đây là nhiệm vụ của cảnh sát bọn cháu mà. Nhưng công lớn là của Jisoo đấy, em ấy không gọi thì cháu cũng không đến được rồi " Chị thầm cảm ơn vì lúc đó Jisoo gọi mình.

"Mà Jennie này bao giờ bà được xuất viện" Cô hỏi nàng.

"Bác sĩ bảo bà ở đây theo dõi thêm một tuần nữa thì có thể về nhà"

Chị và cô ngồi đấy trò chuyện cùng bà một lúc cũng chào tạm biệt để tiếp tục cuộc điều tra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!