Chương 6: (Vô Đề)

"Lẽ ra giờ đọc bài khóa sáng nay là tiết Ngữ văn của cô chủ nhiệm lớp các em, nhưng đầu năm học mới, cô ấy có nhiều việc bận, giờ đang bị lão Diêu gọi đi mở cuộc họp rồi." Thầy dạy Toán vừa chia bài thi thành mấy chồng vừa tiện tay đưa cho vài học sinh bàn đầu để nhờ phát giúp, rồi vặn mở chiếc bình thủy tinh đựng trà, uống một ngụm xong mới nói tiếp: "Vậy nên giờ đọc sáng nay, thầy đến dạy thay, tiện thể chữa luôn đề thi này."

"Ồ ~" Cả lớp lập tức ồ lên, tiếng bàn tán xì xào vang lên.

Cô chủ nhiệm và thầy dạy Toán là vợ chồng. Học sinh vốn rất thích tám chuyện về giáo viên, đặc biệt là những chuyện tình công khai như thế này, tha hồ mà bàn luận.

Thầy dạy toán cười xua tay: "Thôi thôi, lo mà xem bài thi của các em làm được thế nào đi."

Tiết học chính thức đầu tiên sau khi nhập học, vì các học sinh trong lớp đã quen nhau từ hai tuần trước, nên không có màn giới thiệu bản thân như thường thấy ở các lớp mới. Thầy dạy toán cũng nhanh chóng đi vào bài giảng, bởi vậy nên Sầm Tây – học sinh duy nhất mới chuyển đến không được chú ý mấy, vừa ngồi vào chỗ đã bị "lãng quên".

Một vài học sinh đi khắp lớp phát bài thi. Sầm Tây cầm bài thi của mình trong tay, cô lấy ra rồi lặng lẽ quan sát xung quanh.

Không khí học tập ở đây khác hẳn với trường cấp hai trước kia của cô.

Trường cũ của cô nằm gần như chót bảng trong cả huyện Gia Lâm, số học sinh thi đỗ cấp ba không nhiều.

Nhưng lúc phát bài thi như thế này, phần lớn học sinh vẫn thích hỏi han điểm số khắp nơi, dù cao hay thấp cũng thích so sánh, hoặc cầm bài so đáp án với nhau, từng câu từng câu đối chiếu xem có bị trừ điểm oan không, có thể xin lại được một điểm là xin ngay.

Sầm Tây biết không khí ở đây chắc chắn sẽ khác, nhưng các bạn học mới vẫn có chút nằm ngoài dự đoán của cô.

Bọn họ dường như chẳng mấy bận tâm đến điểm số trên giấy thi.

Trong lúc chờ bài phát đến, ai nấy đều rất bận rộn.

Nhưng không phải bận chơi, mà đa số học sinh đều làm đề trong sách bài tập hoặc các bộ đề thi mua riêng. Trên bàn mỗi người còn đặt vài cuốn đề thi dày cộp đến kinh ngạc.

Bên trên thì đang phát bài, bên dưới cũng không ai rảnh tay.

Sách bài tập lật soàn soạt, tiếng viết nháp, làm các bước giải cứ vang lên không dứt.

Sầm Tây đảo mắt một vòng, phát hiện Nghiêm Tự bên cạnh lúc làm bài thì thích nằm bò ra bàn. Cô chỉ cần nghiêng đầu một chút là có thể nhìn thấy Chu Thừa Quyết ngồi cách một bàn.

Sầm Tây không ngờ lại cùng lớp với anh, hai người chỉ tiếp xúc mấy lần bên ngoài lớp học, giờ ngồi cùng lớp vẫn thấy hơi lạ lẫm.

Như cảm nhận được ánh mắt của cô, tay Chu Thừa Quyết đang lật bài chợt khựng lại.

Sầm Tây giật mình, vội vàng thu ánh mắt về.

Lúc lén nhìn sang lần nữa, cô thấy anh đang lạnh lùng nhét bài thi vừa nhận được vào trong ngăn bàn.

Tờ bài thi lướt qua quá nhanh, Sầm Tây không nhìn rõ, chỉ cảm thấy chữ viết hình như khá đẹp.

Bài thi gần như đã phát xong, thầy dạy toán tùy ý đeo kính lên rồi nói: "Đề thi lần này có vài câu khá khó. Mấy bài đầu, mọi người làm còn tạm được, nhưng mấy câu cuối cùng thì gần như cả lớp đều làm sai hoặc bỏ trống, chỉ có Chu Thừa Quyết làm đúng."

Toàn bộ ánh mắt trong lớp đồng loạt đổ dồn về phía thiếu niên đang ngồi cuối lớp. Đa phần là ánh mắt ngưỡng mộ, xen lẫn vài ánh mắt phát sáng của mấy bạn nữ đang tranh thủ ngắm trai đẹp.

Sầm Tây cũng nhìn theo.

Hiếm thấy Chu Thừa Quyết không làm bài, trên bàn lại đặt giấy viết văn, không rõ anh đang viết cái gì.

Người thi ngữ văn được 43 điểm hiếm khi nhiệt tình với môn học này như vậy.

Giữa bao nhiêu ánh nhìn chăm chú như thế, anh vẫn thản nhiên tiếp tục sáng tác hăng say, đầu cũng không thèm ngẩng lên.

Hiển nhiên là được khen quen rồi.

"Những người khác, nếu thầy nhớ không lầm thì cũng chỉ có vài em làm đúng hai ý đầu là cùng." Thầy dạy toán tiếp tục nói.

Cả lớp lập tức kêu trời: "Làm được hai ý là giỏi rồi thầy ơi. Hôm đó em nghĩ tới suýt rụng hết tóc vì câu đó luôn đấy!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!