Hai người còn đang luyên thuyên, đại biểu môn thể dục đã chuyển mục tiêu sang Sầm Tây đang làm bài nghiêm túc. Cậu ấy vội nở một nụ cười chuyên nghiệp như tú bà: "Đại biểu môn Văn ơi, nể mặt tôi chút, tham gia một môn nha? Không tốn nhiều thời gian đâu, mà vào top 3 còn có tiền thưởng đó."
Nghe đến "tiền thưởng", tay Sầm Tây lập tức dừng bút, ngẩng đầu nhìn cậu ấy: "Bao nhiêu?"
Đại biểu môn thể dục nhớ lại rồi đáp: "Hạng ba hình như được hai mươi, hạng hai ba mươi, hạng nhất năm mươi. Còn mấy môn chạy dài thì nhiều hơn chút, vì tốn sức hơn, chắc tầm bảy tám chục gì đó."
Chu Tiệp Bình ngồi bên cạnh nghe vậy, khịt mũi châm chọc: "Trường Nam Gia đúng là keo kiệt, thưởng như bố thí cho ăn mày."
Đại biểu môn thể dục cười gượng hai tiếng: "Ây dà, thưởng cho có không khí thôi mà. Có chút chút gọi là khích lệ tinh thần. Chứ ai lại thật sự định dựa vào mấy đồng này để kiếm sống chứ?
Lông mi của Sầm Tây nhẹ nhàng rung lên, cô ngẩng đầu đưa tay về phía đại biểu môn thể dục:"Tôi muốn đăng ký vài môn, có được không?"
Đại biểu môn thể dục bị từ chối suốt cả buổi, giờ nghe câu này như vớ được vàng, hai mắt lập tức sáng rỡ:"Đương nhiên là được! Cầu còn chẳng được, cậu muốn đăng ký mấy môn cũng được!"
Sầm Tây nhận lấy tờ đăng ký, tích lần lượt vào các môn thể thao trên cạn.
Lý Giai Thư liếc nhìn qua, hơi nhíu mày:
"Đăng ký một hai cái là được rồi, nhiều thế làm gì?"
Cô ấy lại lấy tờ báo tiếng Anh đập nhẹ vào người đại biểu môn thể dục:"Cậu đừng có thấy không có ai báo danh mà bắt nạt người ta đấy nhé."
" Em nào dám..." – Đại biểu môn thể dục cũng thấy rất oan ức, nhỏ giọng khuyên: "Thật ra cậu đăng ký cũng hơi nhiều đấy. Đặc biệt là mấy môn chạy đường dài như ba ngàn, năm ngàn mét. Tham gia một cái là đủ mệt rồi. Nhiều thế này thì đúng là liều mạng luôn... Các môn cũng thi gần nhau nữa..."
"Không sao đâu, tôi chạy được mà." – Chạy vốn là thế mạnh của cô. Hồi trước khi bị người ta đuổi đánh, cô đã luyện được kỹ năng này từ lúc nào không hay.
Huống chi... lúc nào mà cô chẳng phải liều mạng?
Liều mạng thì ít ra còn kiếm được chút tiền, mạng của cô... lại chẳng đáng giá.
Chỉ là người khác không biết những điều ấy mà thôi.
Đại biểu môn thể dục ngẫm nghĩ, lại thử khuyên cô đổi sang môn khác:"Hay là cậu đổi sang bơi tiếp sức nữ nhé? Môn này nhẹ nhàng hơn nhiều, mỗi người bơi chưa tới hai mươi mét."
"Không cần đâu." – Sầm Tây nhíu mày theo bản năng, khẽ lắc đầu – "Tôi không biết bơi, tôi sợ nước..."
"Hả? Cậu không biết bơi á?" – Giang Kiều tròn mắt – "Nhưng sau này còn có kiểm tra bơi nữa đó. Tớ nhớ hình như tỉnh mình bắt buộc phải thi bơi trong kỳ thi đại học mà? Mười điểm hay sao ấy?"
Lý Giai Thư gật đầu: "Ừ, mười điểm."
"Mười điểm có hơi nhiều nhỉ?" Giang Kiều có phần hơi lo lắng nhìn Sầm Tây. Cô ấy không biết rằng Sầm Tây đã cố ý thi điểm thấp trong bài kiểm tra đầu vào, nên giờ thấy lo thay cho cô: "Với điểm số như của cậu lúc đó, mười điểm này không thể để mất được."
"Chuyện nhỏ." Mao Lâm Hạo vừa gặm bánh bao vừa nói "Để Quyết Quyết dạy cho là được ngay ấy mà. Với kỹ năng của Quyết Quyết mà kèm cặp thì chưa tới hai ngày đã học được ngay."
Lý Giai Thư nghe vậy lập tức biến sắc, liếc sang Chu Thừa Quyết theo phản xạ, thấy anh đang úp sách lên mặt ngủ bù thì mới hơi yên tâm, liền hạ thấp giọng nói với Mao Lâm Hạo:"Đừng nhắc đến chuyện bơi trước mặt Chu Thừa Quyết nữa. Cậu ấy cũng không muốn xuống nước đâu."
Mao Lâm Hạo bị biểu cảm nghiêm túc hiếm có của Lý Giai Thư dọa cho giật mình, khẽ hỏi:"Sao vậy? Tôi nhớ trước đây anh Quyết bơi đỉnh lắm mà..."
"Đừng hỏi, miễn bàn là được."
Sầm Tây vô thức nghiêng đầu liếc nhìn Chu Thừa Quyết một cái, siết chặt tay hơn, rồi lại nhanh chóng thu ánh mắt về.
Tối hôm đó, khoảng tám giờ hơn, Sầm Tây đang làm được nửa đề thi trên sân thượng nhỏ thì Chu Thừa Quyết lại xuất hiện như thường lệ.
Dạo gần đây dù hai người vẫn trong trạng thái chiến tranh lạnh, nhưng số lần Chu Thừa Quyết tới lại không ít.
Hỏi ra thì hình như anh lại phạm lỗi trước mặt lão Diêu, bị bắt viết kiểm điểm dài cả nghìn chữ, muốn cô giáo dạy văn như cô giúp sửa lại.
Cô giúp anh sửa bản kiểm điểm, anh giúp cô kiểm tra và hướng dẫn làm đề thi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!