Chương 44: (Vô Đề)

Bàn tay của Sầm Tây đưa ra rồi lại dừng lại giữa không trung, hơi cứng đờ, sau hai giây rồi ngượng ngùng thu lại.

Lúc nãy động tĩnh lớn quá, Chu Thừa Quyết lại là người cực kỳ nổi bật ở trường Nam Gia. Vậy nên xung quanh có không ít học sinh quay lại nhìn. Ánh mắt tò mò của bọn họ đảo qua đảo lại đánh giá giữa hai người.

Sầm Tây ngượng ngùng lùi lại hai bước, tay cầm khay cơm, không biết nên đi hay ở lại.

Chu Thừa Quyết hơi nghiêng đầu, như thể vô tình liếc mắt nhìn về phía cô, rồi lại bước thêm hai bước về phía trước. Dáng người cao lớn của anh ngay lập tức che khuất đủ loại ánh mắt thăm dò của những người xung quanh.

Sầm Tây cúi đầu, cảm thấy sống mũi và bờ mi tự dưng trào lên một cảm giác chua xót khó tả.

Đằng kia, Lý Giai Thư và nhóm bạn dường như cũng chú ý đến tình huống bên này, thấy cô đứng im, bèn vội mở miệng gọi: "Tây, lại đây, tụi tớ để dành chỗ cho cậu này."

Sầm Tây nghe được, ngoái đầu nhìn qua, thấy Lý Giai Thư và Giang Kiều đang vẫy tay với mình. Cô chỉ liếc mắt nhìn qua bóng dáng của Chu Thừa Quyết đang chắn trước mặt, rồi cuối cùng vẫn không dám nói một lời, xoay người bước về phía bàn dài.

Sầm Tây đến gần bàn, nhìn qua một lượt vị trí của mọi người vẫn không thay đổi nhiều.

Lý Giai Thư và Nghiêm Tự ngồi cạnh nhau, Giang Kiều ngồi bên cạnh Lý Giai Thư, còn Khúc Niên Niên và Lâm Thi Kỳ thì ngồi đối diện.

Đối diện Nghiêm Tự có một chỗ trống. Sầm Tây tự nhiên đặt khay cơm vào đó, định ngồi cạnh Khúc Niên Niên thì ánh sáng phía trước đột nhiên bị người vừa mới tới muộn là Chu Thừa Quyết che khuất gần hết.

Sầm Tây theo bản năng ngẩng đầu, chỉ thấy anh lúc nãy vẫn còn lạnh lùng bảo cô giữ khoảng cách, không thân, nhưng lúc này lại đang đứng ngay trước mặt cô.

Anh đứng bên cạnh Nghiêm Tự, mặt không cảm xúc, đặt khay cơm xuống. Nghiêm Tự thấy thế cũng không ngại phiền phức, khéo léo dùng khuỷu tay chọc nhẹ vào tay Lý Giai Thư, nhỏ giọng nhắc: " Xê ra một bên."

Ban đầu Lý Giai Thư còn không hiểu, định mở miệng hỏi tại sao, nhưng lại thấy Nghiêm Tự ra hiệu bằng ánh mắt, rồi lại nhìn về phía hai người chưa ngồi xuống. Cô ấy ngay lập tức cảm nhận được bầu không khí có chút kỳ lạ, bèn vội vàng quay lại nhẹ nhàng nhắc nhở Giang Kiều, bảo cô ấy cũng dịch qua một chút.

Chỗ ngồi đối diện Sầm Tây vốn là của Nghiêm Tự đã nhanh chóng được để trống ra.

Chu Thừa Quyết không nghĩ ngợi gì, đẩy khay cơm về phía đó rồi tự nhiên ngồi xuống chỗ của Nghiêm Tự.

Cả quá trình anh không nói gì, cũng không nhìn Sầm Tây, nhưng lại ngồi ngay đối diện cô, thật sự rất khó để không chú ý đến.

Sầm Tây vẫn đứng ngây người tại chỗ, mãi vẫn chưa chịu ngồi xuống.

Cô không biết mình có nên tìm bàn khác ngồi không.

Dù sao thì không lâu trước đó, chính anh cũng bảo cô phải giữ khoảng cách. Giờ nếu cô ngồi xuống, hai người lại đối diện nhau.

Khoảng cách quá gần, thật sự khó mà giữ được.

Nhưng mà, trên bàn này có một người là bạn thân từ bé của anh, một người là họ hàng thân thích của anh, ba người còn lại đều là những cô gái có chút ý gì đó với anh. Mỗi người đều đang mong đợi được ngồi ăn cùng Chu Thừa Quyết.

Tính ra, bảo anh rời đi thì không hợp lý, rõ ràng người nên rời đi chính là cô.

Sầm Tây lại đưa tay lấy khay cơm của mình, chuẩn bị rời đi.

Chu Thừa Quyết đột nhiên ngừng lại động tác gắp đồ ăn, khẽ nhấc mí mắt lên.

Ở góc độ này, đôi mắt của anh bị mí mắt trên hơi che khuất, khuôn mặt lạnh lùng không có ý cười, trông có vẻ khá đáng sợ.

Sầm Tây vô tình chạm phải ánh mắt của anh, không hiểu sao lòng cô lại hoảng hốt, nhanh chóng rời ánh mắt đi.

Đang chuẩn bị rời đi tìm bàn khác thì bên cạnh, Lâm Thi Kỳ nhanh chóng đứng lên, lấy đĩa cơm của mình còn chưa ăn hết, đi vòng qua sau lưng Khúc Niên Niên, chạy tới bên cạnh Sầm Tây, mặt hơi đỏ, ghé vào tai cô, giọng nói nhỏ nhẹ: "Tây, chúng mình đổi chỗ đi?"

Cô ấy vừa nói, vừa ra hiệu về phía Chu Thừa Quyết, ngụ ý với cô.

Sầm Tây ngẩn người một lúc, rồi nhớ ra chuyện sáng nay cô vừa nhận một nghìn tệ từ Lâm Thi Kỳ, trong lòng siết chặt rồi lại buông lỏng, không dám nhìn vẻ mặt của Chu Thừa Quyết, chỉ gật nhẹ đầu với Lâm Thi Kỳ, rồi đi về chỗ của cô ấy.

Một lúc sau, Lâm Thi Kỳ được ngồi cạnh Chu Thừa Quyết như ý nguyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!