Sầm Tây không ngờ rằng, lúc đó cô chỉ tùy tiện nói một câu, vậy mà anh lại thật sự tặng cô cả chai dầu gội.
Sầm Tây cảm thấy anh làm như vậy là quá thiệt rồi, rõ ràng cô không có ý bắt đền mà.
Cam C:[Chỉ là tóc hơi bẩn một chút thôi. Tôi gội là sạch rồi. Sao cậu lại còn đền hẳn một chai dầu gội làm gì?]
Chu Thừa Quyết hiển nhiên không cùng tần số với Sầm Tây, anh nhắn lại rất nhanh.
zcj:[Không đền hẳn một chai, vậy phải đền thế nào? Xách tới bàn cậu rồi đổ một ít ra à?]
Sầm Tây bị câu nói đó chọc cho bật cười khẽ. Người này có bệnh hả?
zcj:[Hay là… cậu muốn tới hẳn Vọng Giang để gội một lần cho đủ?]
zcj:[Lúc gọi cậu tới, cậu lại không chịu tới.]
Sầm Tây khẽ cắn môi.
Cam C:[Chỉ là chuyện nhỏ thôi. Tôi đâu có ý muốn cậu đền.]
zcj:[Có lẽ cậu còn chưa hiểu rõ con người tôi.]
Cam C:[?]
Anh đổi chủ đề quá nhanh, khiến cô nhất thời không hiểu nổi anh định nói gì.
zcj:[Tôi á, là kiểu người… trong phương diện đạo đức và hành xử đều yêu cầu vô cùng cao đối với bản thân.]
zcj:[Làm sai thì phải đền bù. Không bù được chai dầu gội này tối nay, lương tâm tôi sẽ cắn rứt dữ dội, đến ngủ cũng không yên.]
zcj:[Chắc chắn là mất ăn mất ngủ, trằn trọc day dứt, cả đêm khó yên giấc.]
zcj:[Cậu đừng để tôi phải khổ vậy được không?]
Sầm Tây im lặng ba giây.
zcj:[Cậu đâu rồi?]
Cô gái nhỏ gửi cho anh một sticker vỗ tay kiểu… người trung niên hay dùng.
zcj:[?]
Cam C:[Cậu vậy mà nói một hơi được liền bốn thành ngữ.]
zcj:[……?]
Cam C:[Còn nhiều hơn cả bài phát biểu lúc khai giảng.]
Trên tầng thượng của tòa nhà Vọng Giang Số Một, Nghiêm Tự đang yên tĩnh làm bài tập Vật Lý, bỗng nhiên bên tai vang lên tiếng cười trầm thấp lười biếng của thiếu niên.
Cậu ấy kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía Chu Thừa Quyết vốn cũng đang làm bài tập cách đó không xa.
Chu Thừa Quyết đã thu lại nụ cười, chỉ là khóe môi vẫn cong nhẹ.
Nghiêm Tự cảm thấy… như gặp ma.
Cậu ấy và Chu Thừa Quyết lớn lên cùng nhau, hiếm khi thấy đối phương có biểu cảm phong phú như vậy. Lúc nào anh cũng là bộ dáng dửng dưng, vui giận gì cũng không biểu lộ trên mặt.
Ngay cả lúc chơi game – thứ dễ khiến người ta kích động nhất, mặt Chu Thừa Quyết cũng không cảm xúc từ đầu đến cuối, cứ như nước giếng không gợn sóng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!