Chương 15: (Vô Đề)

Một nhóm người chơi rất high. Huấn luyện quân sự đã kết thúc, bây giờ bọn họ vừa chơi vừa gọi thêm một bàn đồ ăn ngon, nhìn qua không ai muốn rời đi.

Quán cá nướng không lớn, bình thường tuy đông khách nhưng rất hiếm khi có một nhóm lớp cả mấy chục người đến cùng lúc như thế này.

Cuối cùng, khi công việc bắt đầu bận rộn hơn, mà số người làm lại không đủ, dì út vừa nướng xong một con cá, liền lén gọi Sầm Tây về bếp.

"Có một đơn hàng cần giao đi." Người phụ nữ thành thạo gói cá còn đang nóng hổi:"Là khách quen. Đặt đồ ăn trên ứng dụng cao hơn giá bên ngoài mấy tệ nên lần nào bọn họ cũng gọi điện đặt trực tiếp, không thể giao cho người giao hàng."

Dì út đưa đơn hàng đã gói xong cho Sầm Tây: "Con đi giao có được không? Bạn bè của con còn đang…"

"Không sao đâu ạ."

Đương nhiên giúp việc cho dì út quan trọng hơn. Lúc trước khi ngồi xuống ăn uống, trong lòng Sầm Tây cũng không yên, giờ càng không thể từ chối.

Khu chung cư đó, cô đã đi giao mấy lần vào kỳ nghỉ hè, cách quán cá nướng khoảng năm sáu trạm xe. Lo sợ giao muộn sẽ bị đánh giá kém, Sầm Tây không đi cửa chính, mà trực tiếp ra cửa sau, đi đường tắt gần hơn.

Ngày mai không phải đi học, đám học sinh thoải mái hơn, không còn lo lắng gì. Không biết ai mang đến một thùng bia, mấy cậu con trai uống vui vẻ, nhưng dù sao cũng toàn là học sinh ngoan, hầu như không có mấy người uống được.

Thùng bia với độ cồn thấp đến mức gần như không đáng kể, nhưng mới uống hết nửa thùng, trên bàn đã có mấy người lắc lư say vắt lưỡi.

Mao Lâm Hạo khi say thì thích khóc, không chỉ khóc mà còn kéo người khác sám hối.

Lúc này nước mắt không ngừng rơi, cậu ấy nắm lấy tay của Nghiêm Tự mà bắt đầu tự thú: "Tự à, tôi có chuyện muốn nói với cậu."

Nghiêm Tự còn phải đưa Lý Gia Thư về nhà nên không uống nhiều, lúc này còn tỉnh táo: "Nói xong rồi thì cút nhanh lên. Đừng làm tôi buồn nôn."

" Hôm huấn luyện quân sự, cậu mang theo hai cái bánh bao… uuu… thật ra… thật ra là tôi ăn trộm đó, không phải bị chó tha đi đâu."

"……"

"Con mẹ nó tôi biết ngay là do con chó nhà cậu nuốt mất mà." Nghiêm Tự ghét bỏ đẩy Mao Lâm Hạo ra khỏi người mình:"Chắc chắn là yêu tinh bánh bao chuyển thế."

Nhìn thấy không bắt được Nghiêm Tự, Mao Lâm Hạo lại quay sang Chu Thừa Quyết.

Người kia nhíu mày, không quan tâm gì đến lời thú tội của Mao Lâm Hạo, không do dự đứng dậy, rời khỏi ghế, chẳng quay đầu lại mà cầm lấy điện thoại trên bàn, đi về phía quầy thu ngân.

"Dì ơi, tính tiền giúp cháu. Cháu thanh toán trước." Nói xong, anh vô thức nhìn quanh quán một vòng. Sau khi không thấy người mình muốn tìm, Chu Thừa Quyết giả vờ vô tình hỏi: "Sầm Tây lên lầu nghỉ ngơi rồi ạ?"

Dì út vẫn đang bấm máy tính, nghe vậy thì không ngẩng đầu lên, chỉ nói: "Dì vừa bảo con bé đi giao đồ ăn rồi."

Nhấn phím tính, máy tính hiện ra một con số, người phụ nữ "hừm" một tiếng, quay lại nhìn đồng hồ treo trên tường, tự nói một mình: "Cũng đã đi một tiếng rồi nhỉ, theo lý thì chắc phải về rồi chứ…"

Sắc mặt thiếu niên thoáng chốc thay đổi: "Cậu ấy đi đâu giao hàng ạ?"

Người phụ nữ thuận miệng nói tên khu chung cư. Chu Thừa Quyết ngay lập tức lấy điện thoại đã thanh toán xong ra, lại chuyển thêm một nghìn tệ: "Dì ơi, cháu có việc đi trước. Nếu bọn họ còn gọi thêm món gì thì cứ trừ vào khoản này. Nếu không đủ, ngày mai cháu lại đến thanh toán."

"À, không sao đâu. Các cháu đều là bạn học của Cam Cam mà. Hơn nữa cũng không tốn kém nhiều đến vậy."

Chu Thừa Quyết lịch sự gật đầu, quay người đi ra cửa sau.

Năm sáu trạm, đi bộ qua lại cũng chỉ mất nửa tiếng nhưng Chu Thừa Quyết quyết định bắt taxi, chưa đến năm phút đã tới nơi.

Thiếu niên đi quanh khu chung cư rộng lớn ba vòng, cuối cùng tìm thấy cô ở bến xe buýt không xa.

Thiếu nữ cúi đầu, ngồi yên trên chiếc ghế dài trước trạm. Ánh đèn vàng trên đường kéo dài chiếc bóng cô đơn của cô.

Đơn hàng lẽ ra đã giao xong, lúc này lại đang để trên ghế bên cạnh. Bao bì đóng gói trắng tinh đã bị dầu ớt đỏ ngấm ướt một nửa, rõ ràng là đã bị đổ.

Mặt thiếu niên trầm xuống, bước nhanh đến trước mặt cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!