Chương 122: (Vô Đề)

Đây là lần đầu tiên trong đời Chu Thừa Quyết mua loại đồ này.

Không xem nhãn hiệu, không để ý kích cỡ, cũng chẳng quan tâm kiểu dáng hay mùi hương, anh cứ thế gom sạch rồi đóng gói mang đi.

Hành động đó thật sự làm cho Sầm Tây sợ hết hồn.

Lúc hai người quay lại xe, Chu Thừa Quyết chỉ im lặng lái xe, mắt nhìn thẳng, mặt lạnh tanh, không nói thêm một lời nào.

Từ trước đến nay, anh luôn dịu dàng với Sầm Tây, tính tình ôn hòa, thậm chí có thể nói là chưa từng nổi nóng với cô.

Cho dù có lúc anh hơi nghiêm khắc một chút, cô cũng chưa bao giờ thấy sợ anh.

Nhưng lần này thì khác.

Cô không sợ vẻ mặt lạnh lùng kia, chỉ là nghĩ đến đống đồ đang chất đầy trên ghế sau, trong lòng cô không khỏi cảm thấy thấp thỏm.

Mặc dù hai người đã ở bên nhau khá lâu, nhưng thật ra vẫn chưa bao giờ đi quá xa.

Bây giờ cô không còn là con nít, cũng hiểu được ít nhiều chuyện ấy là như thế nào.

Thời đại học, trong ký túc xá, trừ Tưởng Ý Thù chỉ lo học hành ra thì hai người bạn còn lại cùng phòng với cô đều có bạn trai.

Hai người đó không chăm chăm vào việc học như Tưởng Ý Thù, cũng không bận rộn với công tác xã hội như Sầm Tây, bọn họ chỉ là những sinh viên bình thường, thích yêu đương và tận hưởng cuộc sống.

Thời gian học hành đa phần đều dành cho việc yêu đương, giải trí. Thỉnh thoảng hai người còn không thèm về ký túc xá ngủ.

Mỗi lần trở về, trên người bọn họ cũng toàn những dấu vết mập mờ.

Bọn họ rất thẳng thắn, mỗi lần trước khi đi ngủ còn hay tám chuyện yêu đương với nhau, kể đủ thứ chuyện riêng tư thân mật.

Biết Sầm Tây cũng có bạn trai, thỉnh thoảng bọn họ cũng hỏi cô vài câu.

Thấy cô ấp úng trả lời không xong, còn đỏ mặt, bọn họ đều kinh ngạc. Chẳng lẽ yêu lâu vậy rồi mà vẫn chưa làm gì?

Sầm Tây chỉ có thể cười trừ, gật bừa cho qua.

Bạn cùng phòng nói, Chu Thừa Quyết đúng là không tệ.

Anh nổi tiếng ở trường, xuất thân tốt, ai cũng biết anh từng là vận động viên bơi lội, thành tích cũng rất xuất sắc.

Mấy chàng trai học thể thao thường có tinh lực rất dồi dào, thế nên hay bị đồn là tay ăn chơi điêu luyện. Tinh lực không có chỗ xả thì sẽ nghẹn đến phát điên.

Vậy mà yêu nhau lâu như vậy rồi nhưng Chu Thừa Quyết vẫn nhịn được, chứng tỏ anh rất tôn trọng Sầm Tây, không phải loại chỉ biết nghĩ đến chuyện đó.

Bạn cùng phòng còn nói đùa:"Yêu nhau lâu vậy thì sớm muộn gì cũng tới thôi. Chỉ khổ cho Sầm Tây nhà chúng ta. Chu Thừa Quyết là kiểu trai thể thao thi đấu xông pha, nhìn là biết chắc chắn không phải hạng thường đâu nha."

Bọn họ từng gặp Chu Thừa Quyết vài lần khi đi ăn chung. Khi anh đứng cạnh hai anh người yêu của bọn họ thì đúng là khác biệt rõ rệt. Hai người kia trông như thể bị đè bẹp bởi khí chất của anh.

Thế mà mỗi lần hai bạn cùng phòng đi ra ngoài " qua đêm", hôm sau về cũng mệt rã rời, lên giường ngủ bù nguyên buổi sáng.

Bọn họ hay nói đùa:"Đàn ông lên giường là chẳng còn dịu dàng gì nữa. Bình thường có nhẹ nhàng cách mấy thì đến khi gặp chuyện này cũng chẳng biết thương hoa tiếc ngọc đâu."

Huống hồ Chu Thừa Quyết lại còn là kiểu "tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi", nên mấy người liền tụ họp lại, tổng kết ra một sự thật cho Sầm Tây:"Đến lúc đó, cưng chắc phải chết đi sống lại!"

Sầm Tây thì xấu hổ tới mặt đỏ tía tai. 

Không biết sao mỗi lần nói chuyện lại kéo tới chủ đề này.

Cô chưa từng trải qua, cũng không dám nói gì nhiều, chỉ biết chui vào trong chăn đỏ bừng cả mặt, cũng không dám trả lời tin nhắn của Chu Thừa Quyết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!