Hôm xuất phát đi học quân sự, nhà trường yêu cầu học sinh tập hợp trước cổng trường lúc 9 giờ.
Sầm Tây vẫn dậy sớm như thường lệ theo đồng hồ sinh học quen thuộc. Sau khi rửa mặt xong, cô xuống tầng dưới, bận rộn giúp dì chuẩn bị bữa sáng trong quán.
Tầm hơn tám giờ, Sầm Tây đang đứng trước quầy gói bánh canh, bất chợt ngẩng đầu lên, vô tình thấy một bóng người rất giống Chu Thừa Quyết đi lướt qua.
Trong tiệm đang bận túi bụi, cô cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, cúi đầu tiếp tục làm việc.
Chừng hơn nửa tiếng sau, bên ngoài vang lên tiếng chuông xe đạp leng keng. Nghe có vẻ như đang gọi ai đó. Sầm Tây ngẩng đầu nhìn lên theo phản xạ.
Là Nghiêm Tự đang bấm chuông, bên cạnh còn có cả Chu Thừa Quyết.
Dáng vẻ anh lúc này, trên tay cầm thêm hai hộp bánh ngọt trông y hệt bóng dáng lướt qua mà cô vừa thấy ban nãy.
Nghiêm Tự ngồi vắt vẻo trên yên xe đạp, một chân chống đất, hất cằm hỏi:"Không đi à? 9 giờ tập hợp rồi."
Sầm Tây vừa thả vắt mì vào nồi vừa lắc đầu cười đáp:"Vẫn kịp mà, để tôi làm nốt cái này đã."
Xem chừng là định căn giờ sát nút rồi.
Nghiêm Tự thuận miệng nhắc:"Đi muộn thì không còn ghế ngồi hàng đầu nữa đâu. Ngồi phía sau dễ say xe lắm."
Sầm Tây chỉ cười:"Không sao đâu."
Nghiêm Tự liếc sang thiếu niên bên cạnh, hạ giọng hỏi: "Đi luôn không?"
Đi hay không thì cũng phải cho một câu trả lời rõ ràng chứ. Im lặng mãi, cứ phải đoán mò thế này, cậu ấy có phải thái giám đâu.
Chu Thừa Quyết thu ánh mắt lại, thản nhiên đáp:"Đi."
Khi hai người đến trường THPT Nam Gia thì xe khách đi doanh trại đã đậu sẵn ở cổng trường.
Mấy bạn xui xẻo quên chỉnh đồng hồ báo thức đã tới sớm từ lâu, nhưng đa số thì vẫn chưa đến. Hàng ghế đầu còn khá nhiều chỗ trống.
Nghiêm Tự leo lên xe trước, ngồi ở hàng thứ ba, ngẩng đầu nói với Chu Thừa Quyết:
"Đừng ngồi cạnh tôi. Lý Giai Thư còn đang ở nhà bôi kem chống nắng, bảo tôi giữ chỗ hộ. Cậu ấy ngồi cuối xe sẽ say."
Chu Thừa Quyết hờ hững gật đầu, trực tiếp ngồi xuống hàng ghế ngay sau cậu ấy.
Thời gian dần trôi về 9 giờ, trong xe khách bắt đầu nhộn nhịp hơn.
Giang Kiều khoác tay Lý Giai Thư bước lên xe. Cô ấy đảo mắt nhìn quanh khoang xe một vòng, rồi không giấu nổi phấn khích, kéo tay Lý Giai Thư, lấy tay che miệng, ríu rít nói:"Á á á, Chu Thừa Quyết không ngồi cùng Nghiêm Tự! Bên cạnh cậu ấy còn trống! Tớ không ngồi với cậu nữa, tớ muốn ngồi với cậu ấy!"
Lý Giai Thư gật gù:"Vậy thì càng tốt. Tớ đã nhờ Nghiêm Tự giữ chỗ hộ rồi."
"Tiến lên đi, chị em tốt!"
Lý Giai Thư vỗ vai Giang Kiều cổ vũ, rồi ngáp một cái, thong thả ngồi xuống bên cạnh Nghiêm Tự.
Tim Giang Kiều đập thình thịch, cô ấy bước tới hàng thứ tư.
Nhưng vừa tới gần đã thấy người ban nãy còn cầm bánh, nghịch điện thoại không biết từ lúc nào đã đặt bánh lên ghế bên cạnh, cả người dựa vào ghế lười nhác, hai tay khoanh trước ngực, mũ lưỡi trai đen kéo sụp xuống che nửa mặt, mắt nhắm nghiền, dáng vẻ ngủ ngon lành.
Chân dài duỗi thẳng tùy tiện, vừa hay chắn luôn lối nhỏ bên cạnh.
Giang Kiều đứng lưỡng lự một hồi, cuối cùng vẫn không dám đánh thức anh, chu miệng lặng lẽ đi xuống hàng ghế sau.
Vừa ngồi xuống, điện thoại đã rung lên hai cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!