Thế nhưng, mùi đắng nồng nặc ấy vẫn tràn ngập.
Tề Ách mở mắt.
Đôi môi trắng bệch, khẽ động: "Vậy nên bà muốn g.i.ế. c ta?"
Thái hậu không ngờ tới biến cố này, hoảng hốt lùi lại hai bước.
"Ngươi..."
Tề Ách ngồi dậy, ánh mắt lạnh lẽo rơi lên người bà ta:
"Cho nên, khi ta lần đầu được phụ hoàng khen ngợi, bà liền cho ta bánh điểm tâm tẩm độc?"
"Cho nên, khi ta vì Tề Tông g.i.ế. c sạch mọi kẻ cản đường, bà liền để hắn lập tức g.i.ế. c ta sau khi đăng cơ?"
Thái hậu run rẩy chỉ tay về phía hắn, tức giận quát: "Ngươi không xứng nhắc đến Tông nhi!"
Hồng Trần Vô Định
Tề Ách cười lên.
Ta đau lòng nhìn hắn, chỉ thấy nơi vành mắt hắn đỏ lên, dường như có thể nhỏ ra máu.
"Bà tưởng mình che giấu rất giỏi sao?"
Giọng hắn lạnh như tuyết đông, "Bà tưởng Lý Tinh Chỉ tiến cung, mà nhà họ Lý không cần tỏ chút thành ý à?"
Thái hậu ngẩn người, lập tức nghĩ đến điều gì đó: "Ngươi đã làm gì!"
"Bà ngày đêm dõi theo ta, mong ta c.h.ế. t sớm, nhưng lại quên mất mẫu tộc của bà là hạng người gì rồi sao?"
Từng chữ từng lời vang lên, "Vì ngôi vị hoàng hậu, nhà họ Lý cái gì cũng dám làm. Năm xưa bà vào cung thế nào, bà quên rồi sao?"
"Ngươi đã làm gì với Yến nhi của ta!"
Thái hậu lắp bắp không dám tin, lập tức quay người muốn rời khỏi.
Tề Ách khẽ cười: "Dĩ nhiên là rơi xuống hồ giống như phụ thân hắn năm xưa."
"Chết đuối rồi."
Thái hậu nghe vậy, lập tức ngã quỵ trên mặt đất.
Bà ta nhìn Tề Ách bằng ánh mắt thất thần:
"Ngươi là ác quỷ! Năm xưa ta đáng lẽ ra phải bóp c.h.ế. t ngươi!"
Tề Ách nhìn bà, chậm rãi nói: "So với mẫu hậu, nhi thần còn kém xa lắm."
16
Nhà họ Lý mưu hại *di cô của Tiên Thái tử, bị xử phạt tru di cửu tộc.
(*di cô: đứa trẻ mồ côi cha mẹ)
Thái hậu bị kẻ gian xúi giục, có ý đồ bất chính với Hoàng đế, bị giam suốt đời trong Phật đường.
Chiêu này, nữ phu tử vừa mới dạy ta hôm trước, gọi là "rút củi đáy nồi".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!