Chương 8: (Vô Đề)

Hắn khẽ run lên, nhìn ta bằng ánh mắt khó tin.

Ta nghiêng đầu, nhìn hắn.

"Ngài là vị hoàng đế anh minh thần võ nhất thế gian." 

"Trước đây ta nghe bọn hạ nhân trong phủ nói, mấy năm nay ngoài phố đã bớt đi rất nhiều người ăn xin."

Ta nghĩ, nhất định đều là nhờ công của ngài."

14

Cuối cùng ta cũng nhận ra được chữ "Ách" trong tên "Tề Ách".

Lúc nữ phu tử dạy ta, cũng không giảng quá nhiều.

Có lẽ là vì biết đó là tên húy của Tề Ách, không dám nói kỹ.

Thế nhưng ta lại vô cùng thích chữ ấy.

Viết đầy một trang tên của Tề Ách.

Khi ta đang ngắm nhìn kiệt tác của mình một cách đắc ý, Tề Ách liền bước vào.

Mùi trầm hương thoang thoảng trên người hắn, lần này còn pha lẫn một chút hương ngọt ngào.

"Ngài xem nè."

Ta đắc ý chìa tờ giấy ra cho hắn xem, "Đây là chữ ta viết đẹp nhất."

Vài ngày trước hắn còn nói chữ ta viết giống như bị kiến bò qua, hôm nay nhất định sẽ bị ta làm cho kinh ngạc.

Quả nhiên, mắt hắn sáng lên, rồi khẽ cười:

"Trong thiên hạ, người dám gọi thẳng tên trẫm, lại còn viết đầy cả một tờ giấy, e là chỉ có mình nàng."

Ta thuận thế ngồi lên đùi hắn, trải tờ giấy lên bàn.

"Thì ra chữ "Ách" của ngài là chữ này à, ta đã nói là tên hay mà, ta rất thích."

Ngài liếc mắt nhìn chữ kia: "Vì dễ viết?"

Hồng Trần Vô Định

Vài nét đơn giản, đúng là dễ hơn nhiều so với mấy chữ như "Ác", "Nga", hay "Ngạc"...

Ta hơi chột dạ, bèn làm ra vẻ nghiêm túc: "Không phải đâu."

Hắn cũng không vạch trần ta, ngược lại còn cầm bút viết chen vào giữa những khoảng trống trên tờ giấy mấy chữ "Thẩm Lam".

Một tờ giấy lập tức được lấp kín.

Ta vô cùng hài lòng, thậm chí còn muốn tìm chỗ treo lên.

"Hoàng thượng, Thẩm đại nhân đến rồi."

Lý công công từ ngoài bước vào, nhìn thấy ta liền dịu nét mặt: "Thẩm phu nhân cũng tới."

Đây là lần đầu tiên sau khi ta nhập cung, mẫu thân đến thăm ta.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!