Chương 38: (Vô Đề)

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Âu Dương Tĩnh trơ mắt nhìn Bùi Dục bị lôi đi, một lý do để từ chối giúp anh cũng không thể nói ra được. Chẳng lẽ có phòng thay quần áo mà  lại đi đến WC thay sao, mặc kệ là ai biết cũng đều cảm thấy đầu óc có bệnh.

Mà còn Đinh Tư Di nói không có sai, lúc này gần như tất cả nữ sinh đều đã thay quần áo xong rồi. Anh đi vào trong đổi một chiếc váy chắc là một việc rất nhanh thôi. Nghĩ thì nghĩ nhưng Âu Dương Tĩnh vẫn lo lắng mà vội vàng đi theo, trong tiểu thuyết đã từng xem qua đã xảy ra rất nhiều, cảm thấy kiểu nữ sinh nhiệt tình quá mức này không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa hay không.

Kết quả là vừa đến cửa phòng thay quần áo thì thấy Đinh Tư Di khép cửa lại.

Đinh Tư Di ngẩng đầu lên thì nhìn thấy cô, trong mắt hơi gợn sóng, đến gần đánh giá cô: " Thế nào, sao lại khẩn trương như vậy... Là sợ tôi gây bất lợi gì cho bạn gái của cậu sao? Cậu lại còn khẩn trương hơn cả cô ấy nữa!" Nói xong cô đứng thẳng lên, cười rất tự nhiên thoải mái: "Yên tâm đi, bụng dạ của tôi không hẹp hòi như vậy đâu. Trái lại cô ấy lại còn xấu hổ nữa, đến cả thay quần áo cũng muốn tôi đi ra ngoài.

Nhưng mà cũng được, lễ hội sắp mở màn rồi, tôi là người dẫn chương trình cũng không thể vắng mặt được." Cô ấy nói xong còn nở một nụ cười đầy nghịch ngợm với "Bùi Dục", rồi vội vã đi đến hội trường biểu diễn.

Âu Dương Tĩnh nhìn bóng lưng cô ấy đi xa, không khỏi nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhìn dáng vẻ của cô ấy, tuy đối với Bùi Dục có một chút ý tứ nhưng khi hiểu lầm anh có bạn gái thì về sau cũng không muốn vướng mắc gì thêm nữa. Một nữ sinh xinh đẹp lại thẳng thắn như vậy, nếu như cô thật sự là nam sinh có lẽ cũng sẽ thích đi.

Cũng không biết có phải từ trước tới nay Bùi Dục chưa từng mặc váy bao giờ hay không, mà Âu Dương Tĩnh đứng trước cửa phòng thay đồ đợi cho tới khi ở hội trường bắt đầu truyền đến tiếng nhạc mở màn, Bùi Dục vẫn còn chưa có ra. Chẳng lẽ lại có ý nghĩ không muốn mặc váy nữa, nhất thời thay đổi chủ ý rồi sao? Âu Dương Tĩnh đứng ở cửa cân nhắc, đang do dự xem có nên gõ cửa hay không thì cửa phòng thay quần áo liền mở ra.

Sau đó, cô nhìn thấy hình tượng "Chính mình"chưa từng có xuất hiện ngay trước mắt. Mái tóc bình thường vẫn được buộc thành đuôi ngựa nay đã được thả trên bờ vai, ở trên mái tóc còn kẹp một chiếc kẹp hình nơ bướm cùng màu với chiếc váy. Vạt áo trước ngực của chiếc váy được xử lý xếp thành hình cung đầy khóe léo để che đi bộ ngực bằng phẳng, tăng thêm một chút nữ tính vào đó. Mép váy vừa vặn đến đầu gối, lộ ra cẳng chân vừa thẳng vừa tinh tế, dẫm trên đôi giày múa màu trắng sữa, lại có thêm vài phần đẹp ngoài dự kiến của cô...

"... Thật đẹp!" Cô chủ động khen ngợi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bùi Dục không một chút lưu tình nào tặng cho cô một ánh mắt đầy xem thường: "Tự kỷ."

Được rồi. Phối hợp với biểu cảm như ai thiếu anh tám trăm vạn này đã nói lên việc vô duyên cùng xinh đẹp và đáng yêu rồi. Nhưng mà... "Từ nơi nào cậu kiếm được cái kẹp tóc này vậy, lại còn rất đẹp nữa." Âu Dương Tĩnh hỏi.

Bùi Dục kỳ quái nhìn cố: "Không phải cậu để trong túi giấy sao?"

"Không có nha..." Âu Dương Tĩnh nói xong bỗng nhiên dừng lại, không phải là cô thì chính là Vu Nhất Dương rồi. Hiểu nhiên Bùi Dục cũng ý thức được điều ấy, nhất thời sắc mặt anh trầm xuống, dơ tay muốn tháo kẹp tóc ra. Âu Dương Tĩnh vội vàng bắt lấy tay anh. "Cái đó... Thật sự rất đẹp. Cậu đừng có tháo ra!"

Cô thành khẩn nói, Bùi Dục nhìn cô, tuy sắc mặt vẫn còn rất thối nhưng cuối cùng vẫn hạ tay xuống.

Bài nhảy khai mạc để cho hai học sinh nhảy quả thực là một điệu Latin khá là khó, đoán chừng hai người kia đều là những tuyển thủ chuyên nghiệp, nhảy rất là mạnh mẽ cùng bộc lộ được hết tình cảm, biểu diễn được một điệu nhảy sôi động vô cùng thuần thục. Ngay lập tức khơi gợi được cảm xúc của tất cả mọi người, có những nam sinh bướng bỉnh đã bắt đầu huýt sáo rồi.

Đợi cho đến khi bài nhảy của bọn họ xong, âm nhạc đổi thành một bản nhạc hoạt bát vui tươi, những học sinh này bình thường vẫn hay tập nhảy, cũng là tín hiệu kêu gọi mọi người cùng nhau khiêu vũ, nhưng mà còn phải có người đi vào sàn nhảy đầu tiên để bắt đầu. Người dẫn chương trình sớm đã dự liệu tới loại tình huống này, vào lúc hai người nhảy mở màn xong liền chuẩn bị trực tiếp chỉ đích danh.

Mà vừa lúc Bùi Dục cùng Âu Dương Tĩnh ở phía sau đi vào.

"Oa a... -

- Tôi nhìn thấy người nào đây? Bùi Dục! Nam thần Anh Hoa của chúng ta! Dẫn theo bạn nhảy bí mật của cậu ấy! Nào, ánh sáng! Xin hay cho  họ một cảnh đặc ta đi!" Đôi mắt người dẫn chương trình vô cùng tinh tường, vừa nhìn thấy Âu Dương Tĩnh cùng Bùi Dục thì đã khoa trương lên tiếng.

Vốn ánh sáng của hội trường rất sáng sủa trong nháy mắt tối sầm xuống, chỉ còn một ánh đèn ánh lên theo hướng tay của người dẫn chương trình mà từ trung tâm sân khấu di chuyển dọc theo đường đi, cuối cùng lại rơi trên người Bùi Dục cùng Âu Dương Tĩnh. Mà lúc này chiếc áo khoác ngoài của Bùi Dục vẫn được vắt trên khuỷu tay.

Đột nhiên trở thành tiêu điểm, nhất thời Âu Dương Tĩnh bắt đầu khẩn trương, cả người đều đã cứng ngắc, không có cách nào, để cho cô lên sân khấu nói chuyện còn được nhưng lại muốn cô không chút chuẩn bị nào mà khiêu vũ thì thật sự là... Ngay vào lúc cô cảm thấy đầu óc của mình lập tức sẽ trống rỗng quên đi tất cả các bước nhảy đã học thì tay đã bị Bùi Dục nhẹ nhàng nhéo một cái.

"Đừng lo lắng, đi theo tôi." Bùi Dục đưa mắt nhìn cô nói.

Trong ánh mắt đầy ung dung của Bùi Dục, sự khẩn trương vừa mới xuất hiện kia của Âu Dương Tĩnh lập tức tan thành mây khói luôn. Những bước nhảy vừa mới học cũng nhanh chóng hiện ra rất rõ ràng. Cô quay về phía Bùi Dục nở một nụ cười cảm ơn. Nhưng mà ánh mắt nhìn lẫn nhau của bọn họ ở trong mắt người khác lại biến thành mắt đi mày ngày, tú ân ái trước mặt mọi người.

Những học sinh ở đây, mặc kệ là có quen biết Bùi Dục hay không cũng đều đã có chút kích động mà nhìn một đôi bị điểm danh này tiếp theo sẽ có tiết mục gì đây.

Trước mắt bao người, Bùi Dục bình tĩnh khom lưng đặt áo khoác ở trên ghế ngồi, sau đó xoay người quay mặt về phía Âu Dương Tĩnh, lưng cong thành một đường cong duyên dáng.

Lúc này nhạc dạo vừa mới kết thúc, một bản nhạc mới vang lên, Bùi Dục cùng hòa với tiếng nhạc đưa tay về phía Âu Dương Tĩnh, giống như đang khiêu vũ bước một nửa bước về phía cô, sau khi Âu Dương Tĩnh dắt tay anh, lại bước một nhịp lui về phía sau một bước nhỏ, không ít không nhiều, vừa đúng để cho cánh tay tạo thành một đường cong xinh đẹp.

Âu Dương Tĩnh ít nhiều hiểu được ý của anh, vừa rồi Bùi Dục nhảy hai bước, ký thật là điệu nhảy mà bọn họ đã luyện tập qua. Bùi Dục đã như vậy thì cô cũng thật sự tiến vào trạng thái một cách chăm chú. Vốn dáng người đã rất xuất chúng nay lại vì khiêu vũ mà lại càng lộ vẻ rắn rỏi, ánh mắt hoàn toàn đặt vào trên người bạn gái.

Tuy hai người bọn họ thật sự chỉ đang khiêu vũ, nhưng ở dưới tác dụng của ánh đèn cùng âm nhạc thì vẫn làm cho người xem nhìn ra và cảm giác được tình cảm đầy chân thành.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!