Mạnh Phồn biến thành anh trai tri kỉ kiểu mẫu:
"Không nghĩ những chuyện linh tinh, để tâm trạng bình ổn, hoặc đi ngâm nước nóng, uống cốc sữa nóng đi".
"Những thứ đó không có tác dụng".
Sau đó là một tiếng động nhỏ, cửa phòng ngủ của Mạnh Phồn mở ra, thân thể Yến Nhất chắn hết ánh sáng từ ngoài vào, tạo thành hình ảnh phản quang, âm thanh trong điện thoại và âm thanh trong phòng hợp lại làm một,
"Tôi muốn anh nói chuyện với tôi".
Tim Mạnh Phồn mạnh mẽ nảy hai cái, ngắt điện thoaị nhìn Yến Nhất nói: Tôi đã tan làm rồi.
Đã nói là một ngày làm việc tám tiếng mà!
Yến Nhất đi vào, trở tay đóng cửa, phòng ngủ tối om:
"Nhưng anh cũng nói tôi có bất cứ vấn đề gì cứ tìm anh".
Trong bóng tối Mạnh Phồn trợn trắng mắt, lập tức dùng giọng ôn hòa đầy kiên nhẫn nói:
"Đúng thế, vậy phiền anh bật đèn lên, tôi thôi miên cho anh được không?".
Khi Mạnh Phồn xâm nhập vào thế giới tinh thần phải nhìn vào mắt đối phương, nếu không nhìn rõ đôi mắt thì không đi vào được.
Vì vậy mới nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, hoàn toàn đúng với thực tế.
Yến Nhất cười run cả vai:
"Bác sĩ Mạnh, vẻ mặt và giọng điệu của anh không khớp nhau".
Mạnh Phồn rơi vào trạng thái trầm mặc lúng túng: Đệch, tối thế mà vẫn nhìn thấy ông trợn trắng mắt, anh là cú mèo à?
"Khụ, anh bật đèn lên, tôi có cách làm anh ngủ".
Mạnh Phồn lập tức chuyển chủ đề.
Tôi không muốn ngủ. Yến Nhất tự ý đến bên giường ngồi xuống, một tay chống bên người Mạnh Phồn, mùi sữa tắm đàn ông khiêu khích thần kinh yếu ớt của Mạnh Phồn.
"Thế anh muốn làm…làm gì?". Mạnh Phồn dè dặt thay đổi một chữ (*), tránh cho tên ma quỷ cuồng trêu chọc này thuận tiện tiếp lời làm anh, rồi lập tức bất động thanh sắc lấy chăn quấn mình thành một con nhộng, vô cùng có cảm giác an toàn.
(*) Nguyên văn câu nói của Mạnh Phồn ...?. – gān và – zuò đều là động từ có nghĩa là làm, nhưng dùng với sự việc cụ thể, như làm cơm, làm bài tập, nhưng hoạt động này không thể dùng .
Còn đối với những việc mang tính trừu tượng, khái quát, như làm việc, làm chuyện đó…Và Mạnh Phồn sợ Yến Nhất lợi dụng sơ hở từ ngữ nên phải đổi chữ làm ẩn ý thành chữ làm trong sáng
Yến Nhất nghiêng người ra trước, hơi áp lên người Mạnh Phồn, bao cả người anh vào lòng, giọng nói mê hoặc, kéo dài từng chữ nói:
"Tôi muốn làm – tình với anh". (*)
(*) Chỗ này dùng , mặc kệ Mạnh Phồn đã thay đổi một chữ nhưng anh vẫn cứ cố
Đậu má. Mạnh Phồn thấy không ổn, quấn chăn chặt hơn nữa, hỏi
"Anh còn là Yến Nhất không?".
Đối phương lắc đầu, ngả ngớn nói:
"Tôi là Yến Nhị, anh cũng có thể thân mật gọi tôi là ông xã".
Mạnh Phồn:…Biết ngay, là tên cuồng tình đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!