Vòng đấu thứ hai là đội nào thu thập được nhiều thức uống hơn thì thắng, thành viên của hai đội xanh đỏ nhanh chóng chuẩn bị thiết bị chưng cất nước biển, không khí hết sức khẩn trương náo nhiệt.
Giữa lúc ghi hình, Yến Tử Hoàn ngồi trên bãi cỏ nghỉ ngơi, Tưởng Phi đi qua quan tâm nói: Đói chưa?.
Mặc dù buổi sáng có bữa sáng đoàn làm phim chuẩn bị, nhưng dù sao về khoản ăn uống Yến Tử Hoàn hoàn toàn có thể lấy một địch mười!
Cũng tạm.
Yến Tử Hoàn mỹ mãn nhớ lại nồi gà kho tối hôm qua.
Ăn lót dạ đi này. Tưởng Phi đưa một cái bánh mì, giống như đang thăm tù.
Yến Tử Hoàn lặng lẽ quẫn bách một chút, rồi nhận lấy bánh bao:
"…Thật ra tôi vẫn ổn mà".
Bởi vì Yến tiểu béo có một ma pháp trận dành riêng để gọi đồ ăn!
Tưởng Phi dùng thủ đoạn bình thường vẫn an ủi Phương Kỳ để an ủi Yến Tử Hoàn:
"Quay xong là tốt rồi, về nhà muốn ăn gì thì ăn, nghĩ tới lẩu phô mai, có phải liền cảm thấy hăng hái hơn không?".
Yến Tử Hoàn:…
Bị anh nói như vậy đột nhiên rất muốn ăn lẩu phô mai!
Thế là đêm hôm nay, Ma vương trong lều dùng ma pháp trận gọi ra một nồi lẩu phô mai.
Ngọn lửa nhỏ dưới đáy nồi bập bùng vui vẻ, phô mai nóng chảy kêu lách tách nở ra bong bóng nhỏ, mùi phô mai sực nức nháy mắt tràn ngập không gian.
"Từng này đồ ăn kèm có đủ không?". Long Dực lại gọi thêm mười mấy đĩa đồ ăn kèm.
Yến Tử Hoàn kiểm duyệt một lát, rồi bình tĩnh vươn hai ngón tay: Gấp đôi.
Không vấn đề. Ánh mắt Long Dực vô cùng cưng chiều, bởi vì dáng vẻ Vương hậu tham ăn thực sự rất đáng yêu.
Khiến người ta không khỏi muốn cắn một miếng!
Đồ ăn kèm đủ rồi, Yến Tử Hoàn gắp một miếng bánh mật có nhân bỏ vào nồi lẩu phô mai xoay một vòng, đang định há miệng ăn, ngoài lều đột nhiên truyền đến tiếng Tưởng Phi: Có thể vào không?.
…Ừ. Yến Tử Hoàn kéo khóa lều.
Tưởng Phi thò đầu vào, lơ mơ nhìn nồi lẩu bốc khói nghi ngút trong lều:…
Yến Tử Hoàn giải thích:
"Long Dực biến ra cho tôi đó".
Tưởng Phi trầm mặc một lát, nói:
"Thứ này mà cũng có thể biến ra được".
Long Dực kiêu ngạo vỗ ngực:
"Thứ này có là gì, tối mai ta định gọi cho Vương hậu một bàn dê nướng".
Hẳn một bàn, quả là cưng chiều đến vô hạn.
Tưởng Phi:…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!