Chương 49: Một tiếng ngáy vang dội non sông

Sau khi đến nơi, Tưởng Phi xuống xe định mở cốp sau lấy hành lý cho Yến Tử Hoàn.

Chờ một chút. Yến Tử Hoàn xông lại đem cốp xe Tưởng Phi mới nâng lên một chút sập xuống.

Tưởng Phi khó chịu:

"Tôi lấy hành lý cho cậu đấy".

"Tôi không muốn lấy lúc này". Yến Tử Hoàn quét mắt một vòng xung quanh, tứ phía đều là nhân viên của đoàn làm phim, họ mà nhìn thấy trong cốp xe mình giấu người thì có chút kỳ quái, hơn nữa trong nháy mắt mở cốp ra không biết Long Dực sẽ làm trò mèo gì, nói không chừng sẽ nhảy lên mui xe, hất áo choàng hét to surprise gì gì đó…

Nếu vậy thì chẳng biết ngày mai có được lên trang nhất báo giải trí không!

"Vậy tôi lấy của tôi trước". Tưởng Phi nói.

Không được. Yến Tử Hoàn ngang ngược.

…Tại sao?. Tưởng Phi không nhịn được hỏi một câu.

Yến Tử Hoàn im lặng giây lát, khó khăn đáp:

"Tại vì tôi thích thế".

Tưởng Phi không nói gì nữa, theo Yến Tử Hoàn vào khách sạn, đi mãi đi mãi, thấy bên cạnh không có người, Tưởng Phi liền thấp giọng hỏi:

"Long Dực ở bên trong à?".

Quả nhiên không giấu được trợ lý, Yến Tử Hoàn bi tráng gật đầu: Ừ.

Tưởng Phi ngẫm nghĩ, có chút lo lắng:

"Anh ta cứ ở trong cốp xe như vậy liệu có vấn đề gì không? Trời hôm nay nóng lắm".

Không đâu.

Yến Tử Hoàn chắc như đinh đóng cột,

"Anh ta nói mình là thân bất tử mà, vậy thì cứ ở trong đó cả trăm nữa cũng không sao".

Chuẩn. Tưởng Phi thấy cũng đúng,

"Dù sao cũng là một Ma vương".

"Đợi lát nữa bãi đỗ xe vãn người thì anh lén thả anh ta ra". Yến Tử Hoàn nghiến răng dặn dò,

"Sao đó bảo anh ta cuốn xéo".

Tưởng Phi gật đầu Được.

Cùng lúc đó, Ma vương bệ hạ bất tử đang ở trong cốp xe buồn bực gần chết.

"A ha, cảm giác nóng bức quen thuộc này, giống như trở về với địa ngục vậy". Long Dực mồ hôi đầm đìa lấy tay quạt, trong bóng tối lộ ra nụ cười tà ác miễn cưỡng,

"Thân thể ta đang nóng lên, trong huyết quản như đang có dung nham chảy xuôi, ha ha, thú vị! Đến đây nào hơi nóng, hãy cho ta xem thực lực chân chính của ngươi".

Thế là một tiếng sau khi Tưởng Phi giải cứu Long Dực, Ma vương bệ hạ tôn quý tê liệt trong cốp xe, toàn thân đẫm mồ hôi, sắc mặt đỏ rực, hai mắt vô hồn, hơi thở mong manh, cả người trông như dưa muối ngâm trong vại.

Hiển nhiên đã bị thực lực chân chính của hơi nóng đánh bại!

Tưởng Phi nhếch mày: Anh có ổn không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!