Bác sĩ Mạnh chưa từng biết trên thế giới lại có phương pháp phân tách sinh mệnh như vậy, sợ ngây người:
"Vậy phải làm sao mới có thể để họ hợp lại thành một?".
Long Dực hắng giọng, bắt được cơ hội làm màu khó mà có được, thâm trầm nói: "Sau khi hai mươi ba đại ác ma mang theo một phần sinh mệnh của Yến Nhất phân tán ở nhân giới, từng người một đã bị thợ săn quái vật tiêu diệt, may thay lúc ấy sinh mệnh của Yến Nhất chưa hoàn chỉnh, ma lực yếu ớt, gần như không khác gì một đứa trẻ nhân loại nên không bị phát hiện.
Sau khi thân xác của hai mươi ba đại ác ma tiêu vong, một phần sinh mệnh thuộc về Yến Nhất sẽ tự động quay trở lại cơ thể nó, nhưng những sinh mệnh này sớm đã dung hòa với đại ác ma giữ vai trò là đồ chứa, vì vậy trong điều kiện tự nhiên hai mươi tư sinh mệnh hòa nhưng không hợp, hơn nữa mỗi kẻ đều mang đặc trưng của chủ nhân cũ…Nếu muốn bọn họ hợp lại…
". Long Dực bật ngón tay, tất cả linh hồn đủ mọi màu sắc lơ lửng trên không trung bừng sáng,"Cần một phi nhân loại có thể xâm nhập vào thế giới tinh thần của sinh vật, giống như phẫu thuật, tách rời hoàn toàn hai mươi ba sinh mệnh thuộc về các ác ma khác và phần thuộc về Yến Nhất
". Thế giới tinh thần trong Yến Nhất lập tức vỡ òa, các bạn nhỏ đều hết sức hồi hộp, tách rời hoàn toàn cái gì đó nghe thật đáng sợ. Mạnh Phồn kinh ngạc mở to hai mắt, vội nói:"Tôi có thể xâm nhập thế giới tinh thần của anh ấy, cụ thể phải làm thế nào?.Ngươi?
". Long Dực hơi kinh ngạc,"Ngươi là sinh vật gì?
". Tim Mạnh Phồn đập mạnh, vẻ mặt lại kiêu hãnh:"Tôi là con lai giữa mị ma và thú ăn mộng
". Chuyện dòng máu lai này thực sự là nói mãi không chán! Lần nào nói ra cũng cảm thấy vô cùng sảng khoái. Yến Nhất lập tức nhìn anh đầy thâm tình, dùng giọng tự hào khen ngợi:"Phồn Phồn của chúng ta quả thực rất lợi hại
". Mạnh Phồn lập tức tự tặng mình một đóa hoa hồng trong lòng, thản nhiên đáp:"Cũng tàm tạm".
Long Dực nhất thời cảm thấy rất không công bằng.
Thế thì có gì mà lợi hại! Đại ma vương khủng bố đang đứng trước mặt ngươi sao ngươi không khen ngợi? Khen một chút khó lắm sao?
Nhưng Yến Nhất không thể đọc hiểu tâm tư của Ma vương bệ hạ, mà còn thúc giục hắn mau nói tiếp, thế là Long Dực đành đau buồn nói tiếp:
"Nếu ngươi là con lai giữa mị ma và thú ăn mộng, vậy ngươi nhất định có thể tiến vào tầng sâu nhất trong thế giới tinh thần, nơi chứa đựng toàn bộ ý thức và ký ức của sinh vật, phải cưỡng ép đột nhập vào đó".
Mạnh Phồn buột miệng nói:
"Tất nhiên là được, tôi quen gọi nơi đó là biển ý thức, thú ăn mộng đều kiếm ăn ở đó".
Biển ý thức của sinh vật ẩn sâu trong bên trong thể tinh thần, là phần cơ mật nhất trong thế giới tinh thần của mọi sinh vật. Mọi thứ liên quan đến sinh vật đều có thể tìm trong biển ý thức của chính nó.
Đối với Mạnh Phồn tinh thần của sinh vật giống như một vùng biển rộng lớn, trong đó ý thức, giấc mơ và ký ức tràn trề như nước biển, còn anh có thể tự do đi vào, cắn nuốt, hấp thu, xóa bỏ nội dung bên trong, thậm chí là lấp đầy bằng nội dung mới.
Nhưng mà….
Mạnh Phồn nhớ tới hai mươi tư thể tinh thần mạnh đến nghịch thiên trong thế giới tinh thần của Yến Nhất, có chút e ngại,
"Năng lực tinh thần của họ quá mạnh, nếu cưỡng ép tiến vào, tôi không tự tin…".
"Đúng, bình thường thì rất khó tiến hành".
Long Dực chỉ vào đám linh hồn trôi lơ lửng trong không khí, "Nhưng ta có thể dùng ma lực đánh thức những linh hồn khiếm khuyết đang ngủ say, chúng sẽ chủ động kêu gọi thu hút phần thuộc về mình trong thân thể Yến Nhất, mà một khi bắt đầu, ngươi có thể nhân cơ hội tiến vào biển ý thức, giúp chúng tách rời hoàn toàn, ở đó ngươi chỉ có tác dụng phụ trợ mà thôi
". Mấu chốt để thành công đương nhiên vẫn là Đại ma vương bệ hạ tà mị rồi! Mạnh Phồn siết chặt nắm đấm, hai mắt sáng ngời:"Tôi hiểu rồi, không thành vấn đề
". Yến Nhất vốn trầm mặc không nói đột nhiên khẽ nhéo cổ tay Mạnh Phồn:"Anh muốn xác nhận trước, làm như vậy có mang đến ảnh hưởng xấu cho em không?
". Bởi vì nghe ra có vẻ rất khó khăn."Không đâu!
". Mạnh Phồn vội lắc đầu, ánh mắt cực kì kiên định,"Không cần lo cho bác sĩ Mạnh, anh chỉ cần phối hợp thật tốt là được rồi".
Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng thực ra Mạnh Phồn cũng không hoàn toàn nắm chắc, kể cả có thể lợi dụng khe hở để tiến vào nhưng thể tinh thần mạnh như vậy cũng làm tổn thương nguyên khí, huống hồ còn là hai mươi ba lần, cho dù không tổn thương thực chất, năng lực tinh thần tiêu hao là điều khó tránh khỏi…
Nhưng Mạnh Phồn tạm thời không định nói vấn đề này ra, cho dù năng lực tinh thần tiêu hao cũng sẽ không mất mạng, trước đây Mạnh Phồn trước đây từng gặp đồng loại vô tình bị tiêu hao năng lực tinh thần, cùng lắm là ngủ liền một mạch mười ngày nửa tháng.
Hơn nữa ôm tiền lương đi ngủ nghe có vẻ cũng khá sung sướng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!