Xin lỗi. Yến Nhất thả tay, lấy trán mình thân mật đụng vào trán của Mạnh Phồn, trầm giọng nói:
"Tôi không thể làm gì được, vì tôi không muốn chia sẻ em với bất kì ai".
Không sao!. Mạnh Phồn vẻ mặt nghiêm túc vội xua tay, cố gắng khiến mình trông không có vẻ quá cơ khát, lộn xộn nói:
"Vốn dĩ tôi cũng không muốn làm gì với anh được chứ, tôi có thể tự giải quyết! Chúng ta vẫn chưa bắt đầu qua lại mà, tôi đâu phải cái loại mị ma tùy tiện như vậy…".
Yến Nhất đỡ trán bật cười, lộ ra hàm răng trắng nhởn như dã thú, vừa nôn nóng vừa bất đắc dĩ nói:
"Nếu không có bọn họ ở đây nhất định tôi sẽ hung hăng, hung hăng…".
Câm miệng!. Mạnh Phồn chặn đứng lời Yến Nhất.
"Nhưng hai chúng ta sẽ có ngày đó sao?" Yến Nhất trầm mặc trong chốc lát, thấp giọng hỏi, bỗng nhiên vẻ mặt trở nên lo sợ và bất lực như một đứa trẻ, sự ung dung vững vàng dù trời có sập xuống từ trước đến nay dường như biến mất trong chớp mắt.
"Đương nhiên sẽ có, tôi lợi hại thế này cơ mà!". Mạnh Phồn cảm thấy trái tim mềm yếu của mình nháy mắt bị đánh trúng, anh ngẩng đầu nghiêm túc nhìn thẳng vào hai mắt Yến Nhất, ánh mắt vừa sáng vừa kiên định,
"Vì vậy anh phải phối hợp với bác sĩ Mạnh ngoan ngoãn trị liệu".
Vâng, bác sĩ Mạnh.
Yến Nhất nháy nháy mắt, khí chất bình tĩnh thoáng cái lại trở về.
"Tôi về phòng ngủ trước đây". Mạnh Phồn che mông lùi từng bước từng bước về phía sau, cảm giác ướt át giữa khe mông khiến anh ngượng đến nỗi hận không thể biến đi ngay lập tức!
"Hôm nay anh đừng tìm tôi, cũng đừng nói gì với tôi hết".
Bởi vì thời điểm trăng tròn nhìn thấy người mình thích căn bản không kìm chế được, bị chính mình làm cho tinh tẫn nhân vong nghe có vẻ quá bi thảm!
Tuân lệnh, bảo bối.
Yến Nhất khép năm ngón tay lại lười biếng đặt lên thái dương, cười híp mắt chào kiểu quân đội, dịu dàng nói: Em thơm lắm.
Mẹ nó còn chọc ghẹo!
Mạnh Phồn chửi thầm lùi ra cửa, vèo một cái quay người lại, chạy vụt đi như một chú thỏ.
Yến Nhất đi đến bên cửa sổ mở cánh cửa ra, để gió đêm thanh mát làm dịu cơn nóng trên đầu, cảm giác nhìn thấy mà không ăn được quả thực rất…
Nhưng Yến tiên sinh trêu chọc người ta đến miệng rồi không nuốt xuống được cũng là đáng đời thôi.
Các nhân cách phụ đều tỏ ra không đồng tình với con người này!
Mà trong lúc Mạnh Phồn bị nồng độ hormone cao vượt mức hành hạ đến dục hỏa đốt người, Phương Kỳ với 1/4 dòng máu mị ma đang vui vẻ chỉ lên vầng trăng tròn trên bầu trời nói với Tưởng tiên sinh: Nhìn kia! Tròn quá!.
Hiển nhiên là không hề chịu bất kì ảnh hưởng nào!
Ừ, thật tròn. Tưởng tiên sinh dịu dàng nhìn cậu chăm chú.
Bé hamster bình bịch bình bịch chạy đến hàng hoa quả bên đường, dâu tây chính vụ vừa to vừa đỏ, vừa nhìn đã biết ngọt cực kì.
Đèn đường đổ bóng hai người dài và nhạt, gió đêm mát rượi yên ả.
Chạng vạng hôm nay, sau bữa tối, Yến Nhất theo thường lệ ăn một bữa tiệc lớn xa hoa có thể so với mãn hán toàn tịch, ngồi trên sofa nhàn nhã xem TV.
Hắn giữ tốc độ trung bình hai phút một kênh, đổi qua đổi lại giữa các kênh thời sự, trực tiếp trận đấu bóng rổ, phim kháng Nhật, trên bàn trà trước mặt đặt song song ba máy iPad, một cái chiếu phim Hàn, một cái chiếu show truyền hình thực tế, một cái chiếu anime.
Bên này oppa đang sinh ly tử biệt cùng nữ chính, bên kia ngũ hiệp truyền kì lại đang tung chưởng ào ào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!