Chương 18: Đủ loại kế hoạch bắt nạt hamster

Cách giờ chiếu phim còn gần một tiếng nữa, thế là Tưởng Phi và Phương Kỳ đến khu trò chơi điện tử bên cạnh rạp phim giết thời gian.

"Tôi chơi trò này giỏi lắm đó".

Phương Kỳ cắn một que bánh quy (*), chỉ vào máy ném rổ nói.

(*) Pocky.

Thế à?. Tưởng Phi vui vẻ cúi đầu nhìn cậu.

Đúng là…Không lúc nào không ăn.

Phương Kỳ nóng lòng muốn tỉ thí: Muốn đấu thử không?.

Được. Tưởng Phi cười một tiếng, cởi áo khoác vắt lên thành ghế, lớp vải mỏng bao chặt cơ bắp cuồn cuộn và đầy mỹ cảm bên trong.

Phương Kỳ không nhịn được mở to mắt hâm mộ nhìn hắn.

"Hay là chúng ta cược gì đó đi?". Tưởng Phi có dự tính trước, thời đi học hắn đã là tay ném xuất sắc trong đội bóng rổ của trường, mỗi lần thi đấu đều có người tự phát tổ chức đội cổ động viên cổ vũ trợ uy, quả thực giống y như Rukawa Kaede (*).

(*) Rukawa Kaede là một nhân vật trong bộ manga Slam Dunk sáng tác bởi tác giả Takehiko Inoue. Anh là một thiên tài thầm lặng nhưng không kém phần cá tính. Anh có đội cổ vũ riêng, tài năng chơi bóng được khẳng định khi xuyên suốt bộ truyện chưa từng trượt bất cứ cú ném nào.

Xem thêm ở đây .

Được, cược gì?. Phương Kỳ lau tay lung tung lên quần áo.

Tưởng Phi nghĩ ngợi, cực kì xảo quyệt nói:

"Người thắng có thể làm một việc bất kì với người thua, người thua không được phản kháng".

Phương Kỳ lập tức rơi vào bẫy, ngây thơ gật đầu: Được thôi!.

Vậy bắt đầu đi. Trong đầu Tưởng tiên sinh nháy mắt tràn ngập đủ loại kế hoạch bắt nạt hamster.

Trò chơi bắt đầu, Phương Kỳ ngậm pocky bình tĩnh ném một quả lại một quả, tỉ lệ chuẩn xác cao đến 100%, hơn nữa tốc độ tay cũng cực kì nhanh!

Thế là, Tưởng tiên sinh bị hamster hoàn toàn đánh bại…

"…Cậu ném rổ thật lợi hại". Tâm trạng Tưởng tiên sinh quả thực giống y như ngày gặp chó địa ngục.

Phương Kỳ giơ hai ngón tay thành hình chữ V, cười rạng rỡ như ánh mặt trời:

"Tốc độ tay của người độc thân 22 năm".

Ồ?. Tưởng Phi nhếch mày,

"Tốc độ tay độc thân 26 năm của tôi tại sao không bằng tốc độ tay độc thân 22 năm của cậu?".

"Có thể là anh ít luyện tập".

Phương Kỳ ngây thơ đáp.

Luyện gì?. Tưởng tiên sinh suýt cười ra tiếng.

Ném rổ ấy. Phương Kỳ vẻ mặt mờ mịt, còn có thể luyện gì nữa?

Tưởng Phi không dám đùa quá trớn, ho nhẹ một tiếng nghiêm mặt nói:

"Tôi thua rồi, như đã nói, cậu có thể làm một việc bất kì với tôi".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!