Yến Tử Hoàn vừa chạy ra ngoài liền gặp Phương Kỳ đang bê một rổ quả anh đào từ trong bếp ra.
"Nếm thử xem, ngọt lắm". Phương Kỳ hồn nhiên ăn anh đào.
"Tôi ra ngoài một chuyến, giúp tôi giữ chân Tưởng Phi". Tiếng bước chân của Tưởng Phi từ cầu thang dưới tầng hầm truyền đến, Yến Tử Hoàn bình tĩnh bốc một nắm anh đào, nhanh nhẹn không một tiếng động chạy ra cửa chính.
Bởi vì quanh năm phải đấu trí đấu dũng với trợ lí ma quỷ, vì vậy tố chất tâm lý Yến tiểu béo vô cùng tốt, kẻ địch trước mặt mà trấn định như thường!
Phương Kỳ lập tức bình bịch bình bịch chạy đến cầu thang trước chặn Tưởng Phi ở dưới, vừa vặn che được bóng lưng Yến Tử Hoàn chạy trốn.
Có việc à?. Tưởng Phi thích thú nhìn cậu nhóc lúng túng trước mặt.
"Anh, anh ăn anh đào không?". Phương Kỳ hễ căng thẳng liền không kìm được phải ăn gì đó, một tay cầm rổ, một tay vội vàng nhét hết quả này đến quả khác vào miệng, càng nhìn càng thấy giống hamster.
Tưởng Phi suýt bị chọc cho bật cười: Ăn.
Phương Kỳ đưa rổ ra phía trước, đôi mắt to tròn chớp chớp nhìn Tưởng Phi, Tưởng Phi cũng bình tĩnh nhìn cậu, không nhúc nhích, hoàn toàn không có ý định vươn tay ra.
Vậy anh ăn đi.
Phương Kỳ não tàn, tiện thể vươn tay, đem quả anh đạp định bỏ vào miệng mình nhét vào miệng Tưởng Phi.
Môi và đầu ngón tay vô ý chạm vào nhau, xúc cảm mềm mại man mát, hai người cùng lúc lặng người.
…Hả? Mình đang làm gì thế này?
Não hamster đinh một tiếng chập mạch.
Bụng dưới của Tưởng tiên sinh nóng ran.
Mà lúc này, Yến Tử Hoàn đã chạy thẳng ra khỏi khu biệt thự, thành công bắt một chiếc taxi, nhanh như chớp lao đến nhà hàng thịt nướng cậu thích nhất.
Kế hoạch thành công!
Yến Tử Hoàn ngồi trong xe kích động nắm chặt tay, phát ra tiếng kêu áu áu áu kì quái.
Tài xế quỷ dị nhìn cậu thêm một lần.
Yến Tử Hoàn không nhịn được chia sẻ niềm vui cùng tài xế:
"Bác tài, cháu muốn đi ăn thịt nướng".
Tài xế vô cùng lạnh lùng: Ờ.
Mọi người không hiểu, không hiểu! Yến Tử Hoàn hưng phấn rung chân theo tiếng nhạc trong xe, cả người tràn ngập niềm vui sướng.
Trời cao vời vợi!
Mặt đất bao la! Tình ta phơi phới! Tim ta rộn ràng!
…. Tài xế lặng lẽ nhấn chân ga.
Tưởng Phi và Phương Kỳ đứng ở đầu cầu thang nhìn nhau năm giây, Tưởng tiên sinh chuyên nghiệp không muốn chậm trễ công việc, thề là lắc đầu tỉnh táo lại, nhìn xung quanh tìm tung tích Yến Tử Hoàn: Cậu ta đâu rồi?.
Không biết.
Phương Kỳ cuống quýt lắc đầu, lo Yến Tử Hoàn vẫn chưa chạy xa, thế là đơn giản mà thô bạo chuyển chủ đề, định dời sự chú ý:
"Cái đó, Tưởng tiên sinh…Hôm nay anh có thời gian không?".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!