Mạnh Phồn nhìn khuôn mặt anh tuấn không chút khuyết điểm của Yến Nhất, rơi vào trầm tư.
Đầu tiên, là hai mươi ba nhân cách phụ tồn tại những thiếu sót nghiêm trọng…
Tiếp theo, là thị giác siêu thường có thể nhìn thấy rõ ràng trong bóng tối, một đôi mắt thậm chí có thể thông qua sự chuyển động của ngòi bút mà đoán được chữ viết ra…
Còn có, vào thời khắc cận kề hủy diệt bộc phát ra năng lực tinh thần như vô cùng vô tận của Yến Thất, Mạnh Phồn khẳng định từ trước đến giờ anh chưa từng gặp thể tinh thần của nhân loại nào có năng lực tinh thần mạnh mẽ đến vậy…
Quan trọng nhất là, luồng khí đen thể tinh thần của Yến Thất tản ra…
Đủ loại manh mối chồng chéo lên nhau, dường như có một tia sáng cắt rách bóng tối!
Sau đó Mạnh Phồn liền mơ hồ lẫn lộn.
Đây rốt cuộc là gì chứ a a a a!
Cạch một tiếng, Mạnh Phồn nhẹ nhàng đặt cây bút trong tay lên bàn, nhìn Yến Nhất chăm chú, Yến Nhất cũng nhìn lại anh, màu đẹn đặc chính giữa đồng tử như miệng giếng huyền diệu gợn sóng.
"Tôi hỏi một câu này nhé".
Mạnh Phồn hít một hơi thật sâu, cố gắng khiến giọng điệu của mình nghe như đang nói đùa:
"Anh là người đúng không?".
Màu đen trong mắt Yến Nhất tức khắc rút lại giống như một cây kim nhọn, hắn cười một chút, chậm rãi nói: Không phải.
Vậy anh là gì?. Mạnh Phồn chấn kinh rồi, không chỉ lập tức chuẩn bị sẵn lời bộc lộ thân phận con lai giữa mị ma và thú ăn mộng của mình, thậm chí còn chuẩn bị cả tinh thần ngẩng đầu ưỡn ngực kiêu ngạo nhận ánh mắt hâm mộ của đối phương!
Tôi là….
Yến Nhất thè lưỡi liếm liếm môi, rồi mở hai hai cánh môi mỏng ưu mỹ, dùng giọng nói từ tính êm tai kêu một tiếng: Meow –.
Mặt Mạnh Phồn thoắt cái đỏ bừng.
…Cái đồ bệnh này!
Chọc chọc chọc, ngày nào cũng chọc người ta, chọc nữa phải trả tiền!
Ha ha. Đôi mắt sáng ngời của Yến Nhất cong lên, Đùa thôi.
Ha ha. Mạnh Phồn cũng cười theo,
"Tôi cũng chỉ đùa thôi".
"Mà trò đùa này có vẻ hơi kì đấy, bác sĩ Mạnh". Yến Nhất nói, trong mắt xẹt qua một chút mờ mịt không hợp với tính tình của hắn,
"…Nếu không phải người, tôi có thể là gì đây?".
Anh hỏi tôi á?
Mạnh Phồn không biết nói gì cào cào tóc, càng khẳng định thân phận Yến Nhất không đơn giản.
Như vậy hiện tại có hai khả năng, một là Yến Nhất vì nguyên do nào đó nên phải che giấu thân phận, hai là bản thân Yến Nhất cũng không biết rốt cuộc mình bị làm sao.
Liên hệ với biểu hiện cụ thể của Yến Nhất, Mạnh Phồn hơi nghiêng về khả năng thứ hai.
Mặc dù chính Mạnh Phồn cũng là một phi nhân loại, nhưng trên thực tế khái niệm về phi nhân loại quá rộng, từ xưa đến nay phi nhân loại vẫn luôn phát triển trong lịch sử nhân loại, mà lấy hình thức thần thoại hoặc truyền thuyết để lưu truyền phổ biến thực ra chỉ là một bộ phận trong quần thể phi nhân loại khổng lồ, có những chủng tộc tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc tị thế (ở ẩn), có những chủng tộc bị năm tháng dài đằng đằng đào thải hết toàn bộ, còn có những chủng tộc không ngừng ra đời, vì vậy mặc dù Mạnh Phồn là phi nhân loại, nhưng anh cũng không hiểu rõ về những chủng tộc khác, ít nhất từ trước đến giờ anh chưa từng nghe qua có chủng tộc nào bẩm sinh tự mang nhân cách phân liệt.
Xem ra phải thỉnh giáo nhân sĩ chuyên nghiệp rồi, Mạnh Phồn nghĩ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!